Ánh mắt hắn nhìn Tina khiến Hứa Hạo Nhiên chỉ muốn móc mắt hắn ra.
Tina là ai chứ? Giờ cô ấy đã là vợ của Lý Hùng, trong thâm tâm Hứa Hạo Nhiên, Tina đã là chị gái của cậu ta rồi.
Chị gái mình bị người khác dùng ánh mắt đê tiện nhìn chằm chằm như thế, cậu em như Hứa Hạo Nhiên sao có thể tha cho hắn được?
"Chào mọi người! Tối nay mọi người cũng đến đây để livestream đấy à?"
Hắn dẫn theo ba người bước đến, lúc đầu khi Lý Hùng mới lái xe đến thì thấy tay hắn đang khoác lên vai hai người phụ nữ, nhìn bọn họ có vẻ rất thân thiết.
Nhưng giờ nhìn thấy Tina, hắn đã bỏ tay xuống, giữ khoảng cách với hai người kia.
Mà người đàn ông đứng sau lưng hắn vẫn đứng im như khối băng.
Advertisement
Người này có chút thực lực, giống như vệ sĩ vậy.
Nếu vậy chắc cái gã chạy theo phong cách Punk này cũng là cậu ấm của một gia tộc nào đó.
Lúc hắn nói chuyện, mắt vẫn dán vào người Tina.
Tina xoay người hỏi Lý Hùng: "Anh trai, em có thể đánh hắn ta không?"
Lý Hùng còn chưa nói gì, hắn đã cười to: "Người đẹp này thú vị thật đấy! Ngại quá, lần đầu tiên tôi nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy, có chút thất thố rồi".
Advertisement
"Tôi tên Long Hải Lượng, bố tôi là chủ tịch tập đoàn Long Hải mà tôi cũng là đệ tử của một môn phái lánh đời".
"Nếu mọi người muốn trở thành cao thủ, có được thực lực khiến tất cả mọi người phải ghen tị thì cứ đến tìm tôi, chỉ cần bỏ ra chút vốn liếng là tôi có thể khiến các người đứng trên đỉnh cao rồi".
Long Hải Lượng cảm nhận được sự thù địch mạnh mẽ toát ra từ người Tina.
Thế nên hắn cũng không cố tình thể hiện, chỉ mỉm cười với Tina rồi dẫn theo hai người phụ nữ và vệ sĩ rời đi.
Bọn họ bước đến tòa nhà cũ nát trước mặt.
Tòa nhà này có ba tầng, nhìn bề ngoài nó khá đổ nát.
Nhưng phải nói là chất lượng công trình kiến trúc năm đó không tệ.
Bao nhiêu năm trôi qua rồi mà tòa nhà cũ nát này vẫn chống trọi được với mưa gió, đứng sừng sững không đổ.
Lúc này, cách đó không xa có mấy người vẫy tay với Long Hải Lượng, nhìn có vẻ bọn họ là cùng một nhóm.
Trong nhóm người này có người giơ điện thoại lên livestream rồi, bọn họ vừa nói chuyện vừa bước vào trong tòa nhà đổ nát này.
"Anh rể, thời gian cũng xêm xêm rồi.", Hứa Hạo Nhiên nhìn đồng hồ, cậu ta cảm nhận được khí tức âm u lạnh lẽo đang được hình thành trong không trung.
Loại khí tức này khiến Hứa Hạo Nhiên cảm thấy lông tơ dựng ngược lên, khi cảm giác này dần trở nên rõ nét hơn, cậu ta cảm thấy lồng ngực mình như có thứ gì đó muốn nhảy vọt ra ngoài.
Nhưng cậu ta không thể cảm nhận rõ ràng hơn, chỉ đành ép cảm giác này vào sâu trong lòng.
Không lâu sau, bên trong tòa nhà bỗng truyền đến tiếng hét chói tai của một người phụ nữ.
Lý Hùng và Hứa Hạo Nhiên liếc nhìn nhau, ba người lập tức bước vào.
Mặc dù bên ngoài nhà xưởng không có ánh đèn nhưng trong thành phố ít ô nhiễm ánh sáng nên ánh trăng sáng ngời trên đầu cũng khiến người ta nhìn rõ xung quanh.
Nhưng bên trong tòa nhà lại tối đen như mực.
Mà nó tối một cách kỳ lạ, giống như bọn họ đột niên đi vào trong một cái hang động tối om, cho dù có tạt sơn vào trong không khí thì không khí cũng sẽ bị nhuộm đen.
Mấy người đi trước có cầm đèn pin.
Ánh sáng đèn pin rọi vào lối cầu thang.
Trên cầu thang có một người đang đứng, toàn thân người đó cháy đen, nhìn cứ như bị hỏa thiêu thành như vậy.
Anh ta vẫn đứng im ở đó, cả người