Nhưng mà Lý Hùng lại không buông tha, ghé miệng vào lỗ tai Hứa Mộc Tình, không ngừng phả khí nóng hổi vào tai Hứa Mộc Tình: "Nếu em không sinh con cho anh thì ai sinh đây?"
"Chẳng phải vẫn còn Tina, Raven, Cố Ngôn Hi đấy sao, họ đều là vợ của anh, về mặt pháp luật, họ đều có thể sinh cho anh một đứa con".
Lý Hùng sửng sốt một chút, thật ra từ khi dòng thời gian thay đổi, ba người vợ hợp pháp đột nhiên xuất hiện bên cạnh anh, trong lòng Lý Hùng vẫn có chút không thể chấp nhận được.
Xét cho cùng, trong kế hoạch cuộc đời của mình, Hứa Mộc Tình là ứng cử viên duy nhất cho vị trí vợ của anh.
Đương nhiên, Lý Hùng không phải người đàn ông vô trách nhiệm, có làm có chịu.
Một thời gian trước, Lý Hùng thật sự chưa từng tâm sự thật với Hứa Mộc Tình, bây giờ đã lên tiếng, anh tiếp tục nói: "Vợ à, nếu anh nói rằng cả đời này anh sẽ chỉ sinh con với em, em có sinh con với anh không? ”
Advertisement
Hứa Mộc Tình chớp chớp mắt nhìn Lý Hùng ánh mắt, lộ ra vẻ nhẹ nhõm.
Đột nhiên, cô vươn tay ôm lấy cổ Lý Hùng, sau đó kiễng chân hôn lên môi dày ẩm ướt của Lý Hùng.
Sự ngọt ngào đột ngột khiến Lý Hùng mất cảnh giác, vừa định ôm vợ vào lòng hôn một nụ hôn dài ướt át kiểu Pháp, thì một cơn đau bất chợt nhói lên từ đôi môi dày của anh, Lý Hùng không khỏi hít vào một hơi.
"Vợ, em là cún con đấy à? Sao lại cắn anh?"
Advertisement
"Có đau không?"
“Hừ, đương nhiên là đau rồi”, Lý Hùng tổn thương nói.
Kết quả, Hứa Mộc Tình bất ngờ nói: "Việc cho con bú sau khi sinh của mẹ còn đau gấp mấy chục lần cái cắn vừa rồi đấy".
Nói xong, Hứa Mộc Tình trực tiếp ngẩng cao đầu, rảo bước đi về phía trước.
Lý Hùng đứng ở đó một lúc, đột nhiên dường như đã hiểu ra điều gì đó, nhanh chóng đuổi kịp bước chân của Hứa Mộc Tình: "Vợ à, em bằng lòng sinh con cho anh rồi à?"
"Vợ à, em định sinh mấy đứa cho anh?"
"Hai, ừm, ba đứa đi, nếu không thì thành lập một đội bóng đá...!Ai da, đau quá, nhẹ chút đi…"
Trong lúc đôi trẻ đang chim chuột với nhau, thì phía sau một cây nhãn trăm năm cách họ hàng chục mét, một chiếc đầu đội mũ lưỡi trai đen thò ra.
Đây là một thiếu niên khoảng mười sáu mười bảy tuổi, ánh mắt luôn dõi theo Lý Hùng và Hứa Mộc Tình, nếu có người nhìn thấy cậu ta, sẽ kinh ngạc phát hiện vẻ ngoài của cậu thanh niên này với Lý Hùng và Hứa Mộc Tình giống nhau đến bảy tám phần.
"Ừm, cũng đã gặp mặt bố mẹ rồi, bây giờ cậu nên thực hiện thỏa thuận đã lập của chúng ta trước đây đi".
Giọng nói của Hứa Thiên Tứ phát ra từ cây gỗ nhỏ bên cạnh, người thanh niên quay đầu lại, trên mặt lộ ra vẻ sốt ruột: "Thỏa thuận của chúng ta là anh nhất định phải để tôi xuất hiện bên cạnh bố mẹ.
Hiện tại bọn họ hoàn toàn không phát hiện ra tôi".
Khuôn mặt Hứa Thiên Tứ hiện lên một nụ cười thường thấy, anh ta búng ngón tay lên không trung, ngay sau đó hai bóng đen từ trong không khí nhanh chóng xuất hiện, hai tên quỳ gối trước mặt Hứa Thiên Tứ: "Chủ nhân có gì dặn dò ạ?"
"Đứa nhóc này muốn giao tiếp nhiều hơn với bố mẹ của mình.
Các cậu có ý tưởng nào hay không?"
Hai người hai mắt nhìn nhau, không dám suy đoán tâm tư của chủ nhân, chỉ nói rất rập khuôn.
"Nếu ngại tiếp cận với bố mẹ thì nên tiếp cận với người bên cạnh bố mẹ, như thế mới có thể thường xuyên ra vào nhà của họ".
Hứa Thiên Tứ vung tay, hai tên thủ hạ lập tức biến mất dưới ánh nhìn của người thanh niên.
Ngay lập tức, Hứa Thiên Tứ quay lại và nói với chàng trai trẻ: "Thành thật mà nói, tôi có khúc mắc rất lớn với bố cậu, cơ bản là tôi sẽ không giúp