Phương Chấn Vũ từ trong phòng tắm đi ra, chứng kiến một màn trước mắt ,khiến anh phải mỉm cười.
Trên chiếc giường phủ drap màu trắng , có một cô gái mặc chiếc áo ngủ bằng phi màu trắng sữa , đang lăn qua lộn lại , bàn tay có ngón áp út đeo chiếc nhẫn kim cương sang trọng, đưa lên cao để ngắm , miệng thì cười ngây ngô, không biết tâm trí để đâu mà đến nỗi anh đi ra cô cũng không hay, lấy khăn lau sơ tóc ,lên giường ngồi xuống , ôm cô vào lòng,hôn lên má cô một cái thật mạnh.
\-" Suy nghĩ gì? mà cười một mình thế hả?"
Khiết Tâm nhìn anh ,rồi tủm tỉm cười, cô cảm thấy cảm giác mình bây giờ cứ lâng lâng như đang bay á.Từ hồi trên máy bay, đến khi máy bay hạ cánh, và đến lúc họ vào ngôi biệt thự này , cô vẫn không tin đây là sự thật, mọi thứ quá bất ngờ, cả ngôi biệt thự sang trọng theo kiểu cách cổ của Châu âu mang phong cách Pháp này cũng vậy, đây là ngôi biệt anh mua cách đây hai năm .
Cô hỏi anh vì sao anh mua nó, mà lí do khiến cho cô nghẹn ngào không biết diễn tả như thế nào, anh nói vì anh biết cô thích nước Pháp , anh tin một ngày nào đó hai người họ sẽ trở về bên nhau, đến lúc đó cùng nhau đi du lịch, sẽ có nơi để ở.
Một người đàn ông xuất sắc như vậy yêu mình hết lòng như thế , cô còn đòi hỏi gì nữa , cô chỉ cảm thấy mình quá may mắn mà thôi.Khiết Tâm nắm bàn tay anh , nghịch từng ngón tay thon dài của anh , khuôn mặt xinh đẹp rạng ngời vẻ hạnh phúc, cô ngẩng lên hôn chụt vào cằm anh.Rồi mở to đôi mắt long lanh nhìn anh .
\-" Chấn Vũ , tất cả không phải là mơ đúng không anh? "
Đừng trách cô hỏi một câu dư thừa, vì trong bảy năm qua cô mơ những cảnh hạnh phúc này biết bao nhiêu lần nhưng khi tỉnh dậy mọi thứ đều tan biến , chỉ còn mình cô và nước mắt.Nghe cô hỏi mà tim anh thắt lại, Phương Chấn Vũ yêu thương ôm chặt cô trong vòng tay mạnh mẽ của anh.Anh cúi đầu xuống cắn nhẹ lên môi cô.
\-" Á..sao anh cắn em, đau chết đi được"
Anh bật cười lấy tay vuốt nhẹ môi cô.
\-"Ưmh .Vậy có phải là mơ không?"
Hiểu được ý anh ,Khiết Tâm mỉm cười lắc đầu.Muốn cô quên được bóng ma trong lòng không thể muốn là được , cần có thời gian , để cô cảm nhận được tình yêu của anh dành cho cô, anh đỡ cô ngồi dậy để cô ngồi lên đùi anh dạng hai chân qua eo anh, mặt đối mặt với anh, tư thế ngồi làm Khiết Tâm đỏ mặt, vì cô mặc váy, ngồi như thế này váy bị vén lên rất cao ,không che được bao nhiêu,mà hai tay Phương Chấn Vũ một tay ôm eo cô ,một tay đang áp sát mông cô,làm cho cơ thể hai người sát chặt ,mà cô lại không mặc áo lót bộ ngực của cô đang bị ma sát với áo ngủ của anh.
Trời ạ.Cô không hiểu ngồi như vậy