Đã bảy năm qua đi nhưng những giấc mơ của quá khứ luôn bám lấy ,mỗi lần tỉnh dậy là trên khuôn mặt đã nhòe nước mắt.Nhìn khuôn mặt xinh đẹp của bạn mình ,Bối Như chỉ biết đau lòng và xót xa , ngày xưa đi học Tâm Tâm là hoa khôi của trường dù Tâm Tâm lớn lên trong cô nhi viện nhưng vẻ ngoài xinh đẹp lại học giỏi,tính tình hiền ngoan ,điềm đạm khiến cho biết bao chàng trai thầm thương .
Thời gian qua nhanh nhưng vẻ đẹp ấy ngày càng rực rỡ không còn sự ngây thơ mà thay vào đó là sự quyến rũ của người con gái trưởng thành , nhưng nếu nhìn kĩ còn mang theo vẻ buồn được giấu kín,sự xinh đẹp mong manh lại yếu đuối đó làm cho biết bao người con trai không ngại khổ sở theo đuổi nhưng đều bị cô từ chối.
Làm sao Bối Như không biết được nguyên nhân khiến Tâm Tâm không chấp nhận họ, nhưng thật lòng cô không muốn nhìn Tâm Tâm tự hành hạ chính mình nữa , cô muốn Tâm Tâm quên đi mối tình đau khổ đó.
Thu lại những suy nghĩ của mình Bối Như đưa tay vuốt tóc Tâm Tâm.
\-" Tâm Tâm cậu nghe mình nói gì không ?"
Khiết Tâm lúc này đã lau khô nước mắt , gượng cười nhìn Bối Như
\-" Mình không sao cậu đừng lo.À sắp trễ rồi mình phải đi làm ."
Bối Như thở dài thấy cô muốn trốn tránh nên cũng không muốn sát muối lên vết thương của bạn mình, lấy tay sỉ vào đầu cô.
\-" Gì chứ ? đầu cậu có vấn đề à.Hôm nay là cuối tuần mà"
Khiết Tâm ngớ người ,liền biết mình bị nhầm, cười cười ôm tay Bối Như nhỏ nhẹ lên tiếng
\-"Hihi.Mình già thật rồi .Nên không nhớ gì hết , vậy hôm nay cuối tuần cậu muốn làm gì mình sẽ cùng cậu làm"
\-" Tha cho cậu đấy còn biết nghĩ đến mình , ngày kia mình dự tiệc ,cậu đi trung tâm thương mại mua sắm với mình "
\-" Được ..được.. chờ mình rửa mặt thay đồ đã.."
Khi hai người họ ra khỏi cửa là chuyện của một giờ sau.Hôm nay là cuối tuần trung tâm thương mại rất đông , hai cô gái nắm tay nhau hăng hái mua sắm .Lên đến tầng bốn dành cho khu bán trang sức cao cấp , hai cô hoảng hồt với cảnh tượng đang diễn ra .
Cũng chẳng rõ hôm nay có sự kiện gì ,mà nhà báo tấp nập , đèn last chớp tắt ...
Dường như bọn họ đang đứng chờ đợi ai thì phải ,chắc chắn là một nhân vật quan trọng nào đó..
Rất đông người nên hai cô không thể nhìn những gì đang diễn ra bên trong ,Bối Như tò mò chen lấn vào đám đông , lúc này điện thoại của Khiết Tâm reo lên.
Cô nhìn qua dãy số ,bấm nút mghe..
\-" Alo ..Uông Tổng...à tụi em đang ở trung tâm thương mại , có việc gì không ạ?."
Bối Như nhìn Cô bạn xinh đẹp của mình, làn da trắng mịn,đôi mắt to tròn , lông mi dài , miệng nhỏ chúm chím , khi cười thì lún đồng tiền hiện ra như câu dẫn ngườ đối diện .Mái tóc dài ngang lưng uống xoăn nhẹ càng tăng vẻ quyến rũ.
Thân hình mãnh khãnh, tuy Khiết Tâm chỉ cao có một mét sáu mươi bảy thôi , đứng thua Bối Như nữa cái đầu nhưng dáng rất chuẩn.Trang điểm sơ thôi đã ăn đứt các cô diên viên người mẫu mặt trát đầy phấn.
Xinh đẹp là thế mà sao tình cảm lại khổ thế này ..
Người vừa gọi điện là anh họ của Bối Như cũng là Tổng Giám Đốc công ty tổ chức sự kiện quảng cáo Uông Thị , nơi Tâm Tâm đang làm ..
Vừa ra trường Bối Như đã xin cho Tâm Tâm vào công ty anh họ cô làm, qua năm năm nhờ vào sự thông minh và chăm chỉ của mình. Khiết Tâm giờ là trưởng phòng của bộ phận thiết kế.
Người ngoài cuộc ai nhìn vào cũng đều biết Uông Tổng của họ đang theo đuổi Lâm trưởng phòng.Chỉ có Khiết Tâm lúc nào cũng làm con rùa rút đầu trốn tránh, nhiều