Tại Phương thị Phương Chấn Vũ và Bill xuống xe định đi vào cửa thì xe của Hạ Băng vừa tới.Vừa thấy bóng dáng của Phương Chấn Vũ ,Hạ Băng mừng rỡ xuống xe lau thẳng lại anh ,vì không lường trước tình huống trước mắt nên Phương Chân Vũ hơi ngạc nhiên cau mài nhìn người trước mắt.Bill thấy tình huống không ổn định lên ngăn cảng , không biết Hạ Băng lấy đâu ra sức mạnh đẩy anh ra, lau vào nắm tay Phương Chấn Vũ.
\-" Chấn Vũ anh khoan đi đã..anh nghe em nói...Chấn Vũ em biết ba em làm như vậy là sai ...nhưng em xin anh...anh hãy cho ông ấy một cơ hội đi...anh nói với cảnh sát thả ba em ra đi...em cầu xin anh"
Hạ Băng nước mắt lưng tròng vẻ mặt tội nghiệp cầu xin anh nhưng với Phương Chấn Vũ lúc này một chút cảm xúc cũng không có .Vẻ mặt lạnh lùng môi mỏng nhã từng chữ.
\-"-"Nếu ngay lúc này cô có 200.000 USD đưa tôi ngay lặp tức.Ba cô sẽ được thả ra"
\-"Tôi..." Hạ Băng cứng họng.
\-" Không có đúng không?.Vậy đừng làm phí thời gian của tôi"
Lạnh lùng gạt tay cô ra rồi đi vào thang máy , Hạ Băng thấy thế vội nắm áo anh nhưng đã bị Bill ngăn lại.
\-" Cô Hứa mời cô về cho "
Nói xong ra lệnh bảo vệ kéo Hạ Băng ra cổng.Lúc này Hạ Băng như người điên tay chân quẩy đạp.
Miệng la không ngừng hét.
\- Phương Chấn Vũ anh đứng lại cho tôi..anh không được đi...anh thả ba tôi ra.."
Mặc kệ mọi người vây lại chỉ chỏ.Đến khi bảo vệ kéo cô ra khỏi cửa tiếng hét đó mới chấm dứt.Hạ Băng bị ném ra khỏi cửa đang còn muốn la hét thì tiếng điện thoại vang lên cô bấm nút nghe, mắt mở to, mặt xanh mét.Vội leo lên xe gồ máy chạy đi, làm các bảo vệ cũng phải ngạc nhiên tưởng rằng cô ta sẽ còn ở lâu mới rời đi.Không ngờ chưa gì đã đi nhanh như vậy.
Hạ Băng vừa xuống xe chạy thẳng vào nhà đã thấy đám người bên ngân hàng,một nhân