Người ta nói phụ nữ khi mang thai rất nhạy cảm,hay suy nghĩ nhưng thái độ của Phương Chấn Vũ làm cô không suy nghĩ không được.
Anh ngồi bên cạnh cô nhưng tâm anh không ở cạnh ,anh chưa bao giờ như vậy với cô,đến nỗi cô lời cô nói anh cũng không để vào tai.Đây là lần đầu hai người cưới nhau mà anh trở nên xa lạ với cô như thế.
Cô thường nghe người ta nói khi người vợ mang thai người đàn ông thường sinh tật có những mối quan hệ ngoài luồng ,không lẽ...không...cô không tin đều đó Chấn Vũ sẽ không đối xử với cô như thế.Khiết Tâm cắn môi chần chừ muốn mở miệng hỏi anh có chuyện gì?
Đúng lúc điện thoại của anh reo lên,anh lấy từ trên bàn ,Khiết Tâm nhìn sơ thì số đó gọi từ Mỹ.
Bỗng thấy anh nhìn điện thoại reo lâu nhưng vẫn chưa bắt máy sau đó quay sang nhìn cô,xong anh lại đứng dậy.
\-"Anh ra ngoài nghe điện thoại "
Nói rồi không để cô trả lời đi nhanh ra ngoài nghe,cô không nghĩ mình đa nghi nhưng cô cảm giác được anh có chuyện gì đang giấu cô,anh luôn nghe điện thoại trước mặt cô chưa bao giờ ra xa nghe như vậy.Không kìm chế sự tò mò được Khiết Tâm bước nhẹ nhàng ra đứng sau cây cột xem coi Phương Chấn Vũ nói gì.Cô còn nhìn được vẻ mặt khó xử của anh.Giọng nói trầm thấp nhưng bây giờ sao trở nên xa lạ đến thế.
\-" Được rồi..tôi sẽ quay về....đừng lo lắng
...tôi sẽ nói chuyện với cô ấy..."
Những lời sau..Khiết Tâm đâu còn dũng khí mà nghe nữa ,cô lấy mu bàn tay bỏ vào miệng cắn, để ngăn lại tiếng khóc ,thì ra anh có người phụ nữ khác ở Mỹ ,anh muốn quay về với cô ta ...nhưng anh thấy khó xử không biết mở lời với cô như thế nào .Nên từ tối giờ thái độ của anh lạ như thế.Khiết Tâm lau nước mắt đi thẳng lên lầu ,cô thật sự rất mệt cô thấy tim mình bây giờ rất rất đau...nỗi đau còn gấp vạn lần bảy năm trước...
Phương Chấn