Tất cả những lời hoa mỹ kia của con gái Frank rơi vào tai Ngọc Khuê khiến cô khó chịu vô cùng lại còn cái tay của cô ta nữa, nói được rồi, ngưỡng mộ được rồi cần gì phải bám víu vào cánh tay Trịnh Đình Vũ như vậy không.
Ngọc Khuê liếc nhìn Trịnh Đình Vũ, gương mặt hắn vẫn duy trì vẻ lạnh nhạt khi nhận lời khen từ cô ta nhưng mà sao hắn không hất tay cô ta ra chứ, cứ để cho người khác động chạm vào mình như vậy hay sao?
Vẻ mặt khó chịu cùng ánh mắt chăm chăm nhìn mình của Ngọc Khuê đương nhiên Trịnh Đình Vũ nhận ra.
Không phải hắn không muốn đẩy cái người đang sấn sổ vào mình từ nãy tới giờ mà hắn cố tình trêu đùa Ngọc Khuê một tí xem cô có ghen không.
Và thái độ khó chịu của cô khiến Trịnh Đình Vũ rất hài lòng, đương nhiên hắn cảm nhận được rõ cái lườm cháy mắt từ phía Ngọc Khuê hướng về phía mình nên nãy giờ chỉ dám liếc nhìn biểu cảm của cô thôi, không dám quay ra đối mặt trực diện.
Tâm tình của Trịnh Đình Vũ rất tốt nên hắn không để ý mấy đến người bên cạnh.
Để rồi khi cô ta đứng dựa sát vào người mình, Trịnh Đình Vũ mới phát hiện ra vì ngửi thấy mùi nước hoa nồng nặc sộc vào khoang mũi khiến hắn chóng mặt.
Lần này mà còn để cô ta đứng gần nữa chắc hắn bị ngộ độc mùi hương mất nên Trịnh Đình Vũ buộc phải đẩy cô ta ra, kéo dài khoảng cách không hắn sẽ chết sớm vị bị ngộp nước hoa mất.
truyện kiếm hiệp hay
Chỉ là Trịnh Đình Vũ chưa kịp đẩy cô ta ra thì Ngọc Khuê đã tiến sát về phía hắn, à không thực ra cô tiến về phía Edna, con gái của Frank.
Tự dưng trong đầu Trịnh Đình Vũ lại loé lên thắc mắc không biết Ngọc Khuê sẽ phản ứng ra sao nên hắn tính toán cho bản thân chịu thiệt một chút, nhẫn nhịn ngửi cái mùi nước hoa nồng nặc để xem hành động của Ngọc Khuê khi thấy có "trà xanh" bám vào hắn.
Điều Trịnh Đình Vũ không thể ngờ được là Ngọc Khuê tiến lại gần chỉ để nói chuyện phiếm với Edna chứ không hề có ý định giành giật lại hắn từ tay người phụ nữ khác.
Còn Edna, chắc cô ta thấy Trịnh Đình Vũ không nói hay phản kháng gì nên cứ thế tự nhiên từ việc nắm lấy cổ tay áo biến thành khoác tay hắn luôn.
Trái tim của Trịnh Đình Vũ tổn thương trước thái độ thờ ơ của Ngọc Khuê cộng thêm cái mùi nước hoa nồng nặc cứ sộc vào mũi khiến hắn chẳng tập trung nổi.
Ngọc Khuê cứ nói chuyện rôm rả với Edna chẳng thèm ngó ngàng tới một người đang "mỏi mắt chờ mong" màn cứu người khỏi "móng vuốt" của nữ quỷ.
Cuối cùng cô chào tạm biệt Edna và Trịnh Đình Vũ biết hắn chẳng trông mong được gì rồi, một chút thất vọng thoáng qua trước hành động bỏ mặc hắn của Ngọc Khuê.
Chỉ tiếc, Trịnh Đình Vũ đã nhầm, Ngọc Khuê đâu phải người thích làm những trò giống người khác.
Ngọc Khuê nở một nụ cười tươi với Edna và hẹn ngày gặp lại rồi bước sang chỗ khác.
Lúc bước qua người Edna, chợt Ngọc Khuê chóng mặt, đi không vững, may được Edna kịp