Trong một căn phòng toàn là màu hồng với một chiếc giường theo kiểu công chúa trong chuyện cổ tích.
Bàn học tập cũng là một sắc màu tươi sáng - hồng.
Căn phòng rất đẹp được thiết kế như cung điện của một nàng công chúa thực thụ trong chuyện cổ tích.
Trên chiếc giường với đầy ắp những chú thú bông như lợn, mèo, cá sấu màu hồng.
Và một nàng công chúa rất xinh đẹp, rất diễm lệ, kiêu sa vẫn đang nhắm đôi mắt ngủ mặc cho mặt trời đang chói thẳng vào mắt cô.
Bỗng " cạch ".
Tiếng mở cửa căn phòng tràn ngập trong sắc hồng.
Đó là mẹ của cô- Lâm Hạ Vũ bước vào.
Bà tiến đến gần chiếc giường của cô hơn.
" Công chúa nhỏ mặt trời đã lên rồi con vẫn còn chưa dậy sao "
" Mẹ con đã lớn rồi,con 18 tuổi rồi, mẹ đừng gọi con là công chúa nhỏ có được không "
" Con mau dậy làm vệ sinh cá nhân đi rồi đi mua sắm cùng mẹ "
" Sao phải đi mua sắm chứ mẹ nhìn phòng con xem quần áo ngập đến trần nhà rồi ".
Cô vừa nằm ngủ vừa nói
" Không được mai là một ngày quan trọng tất nhiên con phải chỉnh chu ra dáng một tiểu thư của Lâm gia chứ ".
Mẹ cô nặng giọng hơn không còn nhẹ nhàng như trước nữa
"Ngày gì mà quan trọng vậy mẹ "
" Đi xem mắt vị hôn phu của con "
Cô liền bật người dậy khỏi chiếc giường, mở to đôi mắt đen nháy, trong veo như làn nước mùa thu ngạc nhiên hỏi:
" Xem mắt sao? Sao con không biết chuyện này?"
" Thì bây giờ con biết rồi đấy thôi"
" Thời đại nào rồi mà vẫn hứa hôn, xem mặt cơ chứ.
Hạnh phúc là do mình tự lựa chọn cơ mà nên con không đi có được không?"
" Không được.
Con mau ngồi dậy cho mẹ ".
Mẹ cô tức giận nói
" Con biết rồi.
Mẹ xuống nhà trước đi lát nữa con sẽ xuống sau "
Sau đó mẹ cô bước ra khỏi phòng và đóng cửa phòng lại.
Một mình cô ngồi trong căn phòng xung quanh là những con thú bông.
Cô bực tức mà cầm những chú thú bông dễ thương ném thẳng xuống đất.
" Thật đáng ghét! Xem mặt...!xem mặt...! Cũng không biết tên kia thế nào? Có là một người đẹp trai hay không, tốt bụng hay không hay lại là một tên tra nam