Trước mặt anh là Băng Khiết đang ngồi ở ghế sofa màu xanh đậm bên cạnh nơi kế toán của tiếp tân.
Cô khẽ liếc nhìn thấy anh đi xuống cũng đoán rằng anh đã ký vào má đứng hẳn người lên
-"Cậu đã đưa ra lựa chọn chưa, Long Vũ?"
Long Vũ gật đầu một cái mà nhìn vào ánh mắt của Băng Khiết
-"Tớ ký vào trong rồi."
-"Vậy là cậu quyết định sẽ ở đây sao?"
Long Vũ nghe vậy cũng chỉ đáp một tiếng "Ừ", bọn họ ở kia nghe thấy khẽ gọi cô
-"Giám...!Giám đốc..."
Băng Khiết nghe thấy bọn họ gọi mình mà quay đầu lại hỏi
-"Có chuyện gì sao?"
Bọn họ khẽ chỉ tay vào Long Vũ, cô nhìn hành động đó chắc cũng đoán là họ không biết đây là ai? Và tại sao lại thân với mình nên sắc mặt của cô cũng đã lộ rõ ra vẻ mệt mỏi
-"Đây là ai vậy?"
-"Đây là..."
Băng Khiết chưa kịp nói xong, Long Vũ đã đứng dậy cúi đầu xuống tay để ở ngực bên phải
-"Tôi là bạn của cô ấy, Hạ Long Vũ."
Bọn họ nghe vậy cũng có người có phần ngạc nhiên còn có người cảm thấy bình thường.
Tiếp tân cố lấy chân căng lên mà nhìn hai người
-"Vậy giám đốc và cậu ta là bạn sao?"
Băng Khiết tính không muốn trả lời và làm phiền tới nhiều chuyện khác nên cũng chỉ đành nói
-"Đúng vậy, đây là bạn tôi.
Xong rồi đấy, vậy thì mời đi về cho"
Băng Khiết ngồi xuống ghế sofa.
Tiếp tân nhìn vẻ mặt của cô đoán rằng chắc chắn là do mình nói về chuyện của cô nên Băng Khiết mới cảm thấy khó chịu đến vậy.
Long Vũ không hiểu tại sao tiếp tân mới hỏi mà Băng Khiết lại cáu gắt với họ như vậy.
Chính sự tò mò nên Long Vũ đã khẽ nói nhỏ ở bên tai
-"Tôi hỏi một chút"
Bọn họ ghé vào khẽ nói
-"Cậu muốn hỏi chuyện gì?"
-"Sao Băng Khiết nói vậy mà tiếp tân đã im lặng rồi? Hay là do cô ấy có quyền sao?"
Bọn họ nghe anh nói vậy, cũng chỉ hiểu được một phần mà ghé tai vào mà nói
-"Đúng là cô ấy có quyền bởi vì là giám đốc ở đây"
-"Giám đốc?"
Long Vũ vẫn chưa hiểu mới xa được một thời gian mà sao Băng Khiết đã trở thành giám đốc? Việc này làm cho anh chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra suốt thời gian cô ở đâu?
-"Nhưng...chắc Băng Khiết phải có công gì mới như vậy chứ? Chẳng lẽ tự nhiên cậu ấy lại là người nắm quyền ở đây?"
-"Cậu nói đúng đấy, giám đốc đã luôn lo những việc về tính toán ở đây.
Thậm chí có hôm thức đến tận sáng để làm những tài liệu quan trọng nên giờ giám đốc mới có thành quả như vậy!"
Long Vũ nghe vậy trong đầu cũng đã hiểu ý mà bọn họ nói.
Có lẽ Băng Khiết cũng đã vì nơi đây mà đã chăm chỉ làm việc mà chẳng nói với ai.
Nên đó là thành quả mà Băng Khiết đã có được.
-Băng Khiết...giờ cậu đã thay đổi rồi!
Băng Khiết dù đang tức giận nhưng cũng nghe được chuyện mà bọn họ nói với Long Vũ, nên cô cũng chẳng muốn nói nhiều mà chỉ nói với anh
-"Giờ cậu quyết định sẽ làm ở đây chứ? Đúng không?"
Ánh mắt sắc bén của Băng Khiết khiến cho người khác sợ hãi, nhưng riêng anh lại chẳng quan tâm đến ánh mắt đó
-"Đúng vậy, giờ tớ quyết định sẽ làm ở đây."
Băng Khiết nghe vậy liền hỏi thêm một câu nữa
-"Vậy cậu quyết định làm ở đây tầm mấy tháng hay...mấy năm?"
-"Tầm mười tháng"
Cô nghe vậy, sắc mặt cũng trở nên bình thường mà ngẩng đầu lên nhìn anh
-"Được thôi!"
Băng Khiết đi ra ghế sofa ngồi /Bịch/ xuống nhưng vẫn nhìn anh.
-"Vậy thì tôi nghĩ giờ cậu nên chăm chỉ hơn đi, Long Vũ!"
-"Ý cậu là..."
Chưa để Long Vũ nói xong, Băng Khiết đưa tay ra ra hiệu.
Tiếp tân hiểu ý của cô mà lấy ra hai tập tờ giấy dày đặc cùng với sổ sách đến tận cánh cửa /Rầm/.
Bên ngoài Long Vũ nhìn bình tĩnh thế thôi chứ ở bên trong nội tâm của anh gào thét lên
-Tại sao cậu ấy lại làm vậy chứ? Rõ ràng là bạn bè mà dám làm vậy?
Dù Long Vũ không muốn, nhưng anh cũng đành phải ngồi xuống ghế sofa đơn, tay để lên bàn mà bắt đầu lấy tập tờ giấy ra để ở bên trái và cứ làm xong là lại làm tiếp
Băng Khiết thấy dáng vẻ chăm chỉ của anh, sắc mặt lộ rõ nụ cười
-"Thời gian của cậu là đến tối phải làm hết đống này cho xong."
Long Vũ nghe cô nói phải làm hết đống giấy tờ dày đặc và còn cả