Sau một hồi chăm chỉ, Long Vũ cũng đã làm xong, xấp tờ giấy cùng với sổ sách.
Bọn họ cũng đi ra chỗ anh ngồi xuống /Bịch/ làm anh hơi giật mình một chút.
Hai người ngồi xuống mỗi người là xấp tờ giấy, có người là sổ sách.
Bọn họ xem kĩ đến nỗi gần đến 7 giờ tối.
Trước khi Long Vũ đến đây là 11 giờ trưa, nếu tính ra thì họ cũng đã kiểm tra tầm 5 tiếng.
Một lúc sau, bọn họ để xấp tờ giấy và sổ sách riêng ra một chỗ.
Anh chẳng quan tâm tới bọn họ, bụng cũng đã kêu lên cơn đói.
Lúc này, mặt anh cũng đã hơi đỏ lên một chút nhưng anh cũng chỉ quay đầu sang chỗ khác mà không dám nhìn bọn họ.
Bọn họ nhìn sắc mặt hơi đỏ của Long Vũ cũng cảm thấy anh có phần đáng yêu một chút.
-"Anh Long Vũ..."
Nghe thấy tiếng bọn họ gọi, mặt anh cũng đã đỡ đỏ hơn đi mà quay lại ra nhìn
-"À, có chuyện gì...sao?"
Long Vũ vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, cứ ngỡ là họ sẽ đuổi mình đi.
Nhưng họ cũng chỉ nói với anh bằng ánh mắt nghiêm túc.
-"Anh đã làm đúng tất cả"
Long Vũ cứ ngỡ là chuyện gì đó quan trọng, nhưng chỉ là chuyện đó nên anh cũng chẳng quan tâm mấy.
-"Vậy thôi chứ gì?"
Tiếp tân đứng bên cạnh chỉ nói một tiếng"Ừ" gật đầu rồi một tay cầm cuốn sách, tay còn lại cầm xấp tờ giấy.
Anh nhìn vậy tiếp tân làm vậy cũng có suy nghĩ
-Cô ta khỏe thật đấy? Mình còn cứ nghĩ là con gái ở đây đều là chân yếu tay mềm...!nhưng chắc mình phải suy nghĩ lại rồi đây
-"Giờ tất cả tôi đã nói, nên bây giờ anh vào trong ăn tối đi rồi mai còn làm việc"
Long Vũ nghe vậy liền đứng dậy tay phải để lên ngực cúi đầu xuống như cách để chào họ và rời đi.
Bọn họ thấy vậy cũng chỉ quay người lại rồi rời đi.
Còn anh bắt đầu đi tìm phòng ăn.
Vì đây là lần đầu anh mới đến nên cũng chưa biết phòng ăn ở đâu nên phải đi khắp phòng để tìm.
-"Tsk...ở đâu rồi chứ?"
Sau khi chăm chỉ lên tít tầng ba rồi xuống tầng hai tìm tất cả căn phòng và xuống tận tầng một.
Anh cũng đã tìm ra phòng ăn.
Đến nơi anh để tay dựa vào tường chưa kịp nói gì nhưng thở hổn hển ra là chính.
Người làm ở bên trong quay lại ra thấy Long Vũ đang ở ngoài vẫn chưa hiểu chuyện gì nhưng chỉ nói
-"Cậu vào bên trong đi, chắc cậu mới là người mới đến sao?"
-"À, vâng..."
Long Vũ nhẹ nhàng đi vào bên trong đứng bên cạnh là ghế ăn, anh chỉ dựa vào nhưng người làm biết anh đi tìm phòng ăn nên mới vậy và còn đói nữa.
-"Cậu ngồi xuống đi"
Long Vũ nghe vậy cũng chỉ đáp một tiếng "Vâng" rồi tay cầm ghế cho ra ngoài trước mình ngồi vào bên trong.
Một lúc sau, người làm ở trong bếp đưa cho anh một món mì xào thêm vào đó là gà rán, xúc xích và rau ở bên trong.
Cốc nước lọc được đặt xuống cùng với mì xào.
Bàn tay mềm mại đặt nhẹ món mì xào, nước lọc xuống bàn.
Khăn trải trên bàn ăn còn là miếng vải trắng được thêu hoa bằng một cách tinh xảo.
Anh nhìn bàn tay cũng có vẻ như nhớ lại một ai đó, không phải anh nhớ đến Đan Lệ mà nhớ đến một bàn tay quen thuộc mà trước đó anh chưa từng được nhìn thấy nhưng anh lại ngửi được mùi hương nhẹ trên bàn tay đó.
Dường như anh muốn nhớ lại gì đi nhưng cũng không nhớ lại được, chắc có lẽ là mấy năm trời đó anh không gặp lại người đó hay có lẽ là do ảo giác chăng? Anh cũng chẳng biết nữa.
Long Vũ cầm lấy chỉ nhìn một hồi lâu, cũng có suy nghĩ lại
-"Cậu không ăn sao?"
Anh giật mình khẽ quay lại nhìn cũng chỉ đáp
-"Cháu đang định ăn đây...tại cháu nghĩ lại