Dù sao nhà họ Tiền cũng là một trong tứ đại gia tộc hào môn ở thành phố Thanh Thủy, cho dù người lừa bọn họ chính là tập đoàn Đỉnh Hòa, bọn họ cũng sẽ nghĩ cách thắng lại tài sản đã bị thua đi trở về, không giống như loại thế gia loại hai loại ba kia, sau khi nhìn thấy đối thủ là tập đoàn Đỉnh Hòa, lập tức thấy sợ cụp hết đuôi rồi.
Cửa chính của tập đoàn Tiền thị, Trần Hào Thành đích thân cầm theo ba phần hợp đồng chuyển nhượng tới nói chuyện về thủ tục bàn giao, đây là do Vương Thành lấy được, vì để thuận lợi hoàn thành thủ tục chuyển nhượng cổ phần lần này, Trần Hào Thành không thể không đích thân đi một chuyến.
“Tổng giám đốc Trần, đã lâu không gặp, ông vẫn khỏe chứ.” Tiền Minh tự mình dẫn đội chờ ở cổng tập đoàn nghênh đón Trần Hào Thành đến, nụ cười trên mặt trông rất giả dối, bên cạnh ông ta dẫn theo em ba của ông ta, Tiền Ni Na, vẫn là một thân sườn xám màu đỏ rực như cũ, gợi cảm khiến người khác loá mắt.
“Tổng giám đốc Tiền, thật sự là vất vả cho ông đích thân nghênh đón.” Trần Hào Thành cười bắt tay với ông ta một cái.
Sau khi hai người ôm chuyện một hồi, Tiền Minh dẫn tổng giám đốc Trần đi tới phòng họp vip.
“Trước tiên chúng ta vào phòng họp trò chuyện đi!” Tiền Minh đẩy cánh cửa phòng họp ra, Trần Hào Thành và Tiền Ni Na trước sau đi vào.
Bố trí của phòng họp vip này vẫn tính là xa hoa, trên bức tường đối diện phòng họp còn treo một cái tivi LCD lớn, bình thường là dùng vào dịp mở video lúc họp.
Nhưng mà hôm nay lại đang thông báo mấy tin tức ở trong thành phố Thanh Thủy, không phải là đang tắt.
“Phòng họp này vừa rồi có người đang dùng, sao mà ngay cả ti vi cũng không tắt, đây là muốn quấy rầy tôi và tổng giám đốc Trần nói chuyện làm ăn hay sao?” Tiền Minh giả vờ tức giận nói.
“Thật ngại quá, tổng giám đốc Tiền, tôi lập tức tắt ti vi.” Sau Tiền Ni Na rót một chén nước đưa qua cho Trần Hào Thành, cười xòa cầm lấy điều khiển từ xa định tắt đi.
“Không sao.” Trần Hào Thành cũng không để ý đến những chi tiết này, nhưng mà trên màn hình đột nhiên xuất hiện một tin tức khiến ông ta cực kỳ chú ý.
“Đài chúng tôi nhận được tin tức mới nhất, có một vụ tai nạn giao thông vừa xảy ra trên đường Nam Loan Hồ, đã dẫn đến một người chết hai người bị thương, thân phận của người mất đã được xác nhận, là một người trẻ tuổi tên là Vương Thành...”
“Chờ một chút.” Lúc Trần Hào Thành nghe thấy tên người mất là Vương Thành, vô ý thức Tiền Ni Na đang có hành động tắt ti vi, vẻ mặt rất là chấn động.
Ngay sau đó ông ta theo bản năng đến gần màn hình tivi mấy bước, dường như vì để phối hợp cho Trần Hào Thành nhìn càng thêm rõ ràng, màn hình tivi thế mà lại trực tiếp chuyển đến trên thi thể của người mất trẻ tuổi kia, sau khi nhìn thấy quần áo trên người anh ta và bóng lưng quen thuộc, thân thể Trần Hào Thành hơi chấn động một cái.
Cái cốc ông ta cầm ở trong tay cũng có chút run rẩy, ánh mắt lóe lên một tia không dám tin, nhưng cũng may là ông ta cũng đã trải qua sóng to gió lớn, rất nhanh đã ép cảm xúc khiếp sợ ổn định trở lại.
Nhưng mà tất cả những thứ này lại bị hai anh em Tiền Minh và Tiền Ni Na nhìn vào trong mắt, sau khi liếc nhau một cái, khóe miệng cũng lộ ra nụ cười không dễ dàng phát giác.
“Vậy tổng giám đốc Trần, chúng ta bắt đầu nói chuyện thủ tục chuyển nhượng cổ phần đi!” Sau khi Tiền Minh tắt ti vi, cố tình lên giọng nói.
“Được, vậy chúng ta liền bắt đầu đi!” Tuy là trong lòng Trần Hào Thành rất là kinh hãi, định vội vã gọi điện thoại xác nhận với Vương Thành một phen, nhưng vẫn là ép tâm trạng mình trở nên bình tĩnh, hoàn thành thuận lợi công việc thủ tục chuyển nhượng cổ phần mà Vương Thành bàn giao cho ông ta.
Mãi cho tới hai tiếng sau, Trần Hào Thành vẫn luôn giả vờ bình tĩnh, sau khi rời khỏi tập đoàn Tiền Thị, trước tiên gọi cho Vương Thành tiến hành xác nhận, sau khi biết cậu chủ bình yên vô sự, Trần Hào Thành mới thở phào nhẹ nhõm.
“Xem ra là trùng tên trùng họ, thực sự làm tôi sợ muốn chết! Nếu như cậu chủ xảy ra chuyện gì, đoán chừng tôi cũng phải chôn cùng.” Sau khi Trần Hào Thành ngồi vào trong xe, không khỏi dùng khăn giấy lau mồ hôi trên trán, loại cảm giác căng thẳng đến đổ mồ hôi này, đã rất lâu rồi ông ta mới gặp lại, không nghĩ đến một tin tức bình thường lại khiến ông ta sợ đến như vậy.
Nhưng mà lúc lái xe được nửa đường, cuối cùng Trần Hào Thành cũng tỉnh táo lại, cảm thấy trong đó có cái gì không đúng.
“Không đúng, đây cũng quá trùng hợp, mình vừa mới đi vào, liền nhìn thấy tin tức này, lại nhìn thấy tên của người đó giống y đúc cậu chủ, lẽ nào?”
Thương trường như chiến trường, Trần Hào Thành hình thành một tia nghi ngờ nhỏ nhất thì cũng phải xác nhận, ngay sau đó gọi điện cho trợ lý của ông ta.
“Tiểu Lưu, điều tra cho tôi xế chiều hôm nay trên đường Nam Loan Hồ có xảy ra vụ tai nạn xe cộ nào hay không.”
Rất nhanh trợ lý của ông ta đã phản hồi với ông ta, buổi chiều trên đường Nam Loan Hồ không hề xảy ra vụ tai nạn xe cộ nào.
Quả nhiên là thế, xem ra vừa rồi bọn họ là đang thăm dò mức độ coi trọng của ông