Khi Trương Kiều đọc tới cái tên cuối cùng, công tử tiểu thư nhà giàu còn chưa được chọn bỗng nhiên tâm trạng đều hồi hộp.
Còn Vương Thành rất bình tĩnh, anh chẳng hề để ý có được chọn hay không, danh xưng mười thanh niên tiêu biểu này với anh mà nói cũng không có tác dụng gì! Chỉ là Hà Hiểu Nghiên và Liễu Bội Bội hai cô gái đều sốt ruột thay anh, thật sự là Hoàng đế còn chưa vội thái giám đã vội.
“Cái tên cuối cùng là Vương Thành, Vương công tử!” Trương Kiều bỗng nhiên hít một hơi đọc ra cái tên cuối cùng.
“Quá tốt rồi, Vương Thành, anh được chọn!” Hà Hiểu Nghiên tỏ ra rất kích động và hưng phấn, còn vui mừng hơn cả bản thân Vương Thành, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ mừng rỡ.
Liễu Bội Bội cũng rất vui vẻ, dù sao cô ta cũng là bạn Vương Thành.
“Vương Thành, chúc mừng cậu nha! Nhưng mà bữa tối hôm nay phải là tôi mời, cậu đừng giành với tôi!” Liễu Bội Bội chúc mừng trước, cô ta nhận dây chuyền ngọc trai giá trị năm triệu của Vương Thành, tất nhiên cần phải cảm ơn anh một phen.
“Được thôi!” Vương Thành bất đắc dĩ gật đầu, thật ra anh cũng không mong muốn phách lối như thế.
Nhưng lúc này rõ ràng không được, chỉ có thể đứng dậy đi lên sân khấu, rất nhiều ánh mắt của mọi người tại hiện trường đều tập trung trên người Vương Thành.
“Chúc mừng, Vương công tử, đây là giấy chứng nhận thanh niên tiêu biểu!” Trương Kiều đưa một tờ giấy chứng nhận mười thanh niên tiêu biểu do chủ tịch thành phố tự tay ký tên giao cho Vương Thành.
“Cảm ơn!” Hai tay nhận lấy, nói lời cảm ơn.
Mười thanh niên tiêu biểu được chọn đứng trên sân khấu đều không phú thì quý, chụp ảnh lưu niệm dưới tiếng vỗ tay của mọi người dưới sân khấu.
Sau khi kết thúc chụp ảnh, Vương Thành nhanh chóng trở về.
“Vương Thành, nhanh cho em xem thử giấy chứng nhận thanh niên tiêu biểu của anh đi!” Hà Hiểu Nghiên rất vui, không chờ đợi nổi muốn xem giấy chứng nhận của Vương Thành, đây chính là đại diện cho một vinh dự, tiền đồ của Vương Thành sau này sẽ rất sáng lạn.
“Chỉ là một tờ giấy chứng nhận rách mà thôi, có gì mà vui mừng vậy.
” Vương Thành nhìn dáng vẻ hưng phấn của Hà Hiểu Nghiên, có chút im lặng.
“Cho mình xem với!” Liễu Bội Bội cũng tò mò duỗi đầu qua, mười thanh niên tiêu biểu này cũng không phải người bình thường có thể được chọn.
Vào lúc hai người tranh nhau xem giấy chứng nhận, trong hội trường rất nhiều người cũng bắt đầu tan cuộc, những công tử tiểu thư nhà giàu có ánh mắt kia cũng bắt đầu đến kết bạn với Vương Thành, dù sao người trẻ tuổi có thể lập tức đưa ra bốn trăm triệu, vốn liếng tuyệt đối không đơn giản, cho dù mặc dù anh mặc một thân quần áo giá rẻ.
“Vương Thành, chúc mừng anh, tôi tên là Liễu Phiêu Phiêu, đêm nay có thể ăn một bữa cơm với anh không?” Vị mỹ nữ tới bắt chuyện với Vương Thành tên là Liễu Phiêu Phiêu, mặc một cái váy liền màu đỏ lộ vai gợi cảm, để lộ rõ ràng dáng người có lồi có lõm không thể nghi ngờ của cô ta.
Vương Thành có chút xấu hổ, đây là lần đầu tiên có mỹ nữ chủ động tới bắt chuyện với anh, đang nghĩ ngợi nên khéo léo từ chối cô ấy như thế nào, Hà Hiểu Nghiên đã xoay người lại.
“Ngại quá, Phiêu Phiêu, Vương Thành có bạn gái rồi!” Hà Hiểu Nghiên dường như quen biết vị Liễu Phiêu Phiêu này, lúc nói chuyện còn thân mật khoác lấy cánh tay Vương Thành, ý tứ này đã rất rõ ràng, Vương Thành là của tôi, cô đừng có nghĩ nhiều.
“Hiểu Nghiên, cậu hiểu lầm rồi, mình chỉ muốn ăn một bữa cơm với Vương Thành, làm quen mà thôi!” Liễu Phiêu Phiêu dường như cũng không dễ đuổi đi, nói xong lại vẫn liếc mắt đưa tình với Vương Thành trước Hà Hiểu Nghiên, vô cùng lẳng lơ, giống như đang cố ý khiêu khích Hà Hiểu Nghiên.
“Ăn cơm cũng không được!” Hà Hiểu Nghiên rõ ràng là ghen! Thậm chí còn có chút tức giận!
Nói xong trực tiếp kéo cánh tay Vương Thành đi ra ngoài, rất sợ ở lại chỗ này thêm một lát nữa, Vương Thành của cô sẽ bị hồ ly tinh này câu đi!
“Hiểu Nghiên, chờ mình một chút!” Liễu Bội Bội cũng vội vàng đứng dậy từ chỗ ngồi, sau đó bước nhanh đi theo!
“Ôi, Hà Hiểu Nghiên này ra tay thật là nhanh!” Liễu Phiêu Phiêu nhìn bọn họ đi xa, môi đỏ hơi cong lên, cô ta dường như có thêm một tia tò mò với Vương công tử bí ẩn đột nhiên xuất hiện này, ở tuổi này có thể lập tức bỏ ra bốn trăm triệu mua một chiếc nhẫn, bối cảnh nhất định không đơn giản như vẻ ngoài của anh ta.
Sau khi ba người Vương Thành đi vào thang máy, Hà Hiểu Nghiên còn nắm chặt lấy cánh tay Vương Thành không buông, rất sợ anh bị Liễu Phiêu Phiêu cướp đi.
“Hiểu Nghiên, em đừng nắm chặt như thế!” Vương Thành có chút không biết nói gì, đây vẫn là lần đầu tiên anh nhìn thấy Hà Hiểu Nghiên ghen vì anh.
Hà Hiểu Nghiên ổn định lại tâm trạng, lúc này mới thả lỏng tay ra.
“Vương Thành, bây giờ tôi mới phát hiện, cậu cũng rất được hoan nghênh đấy! Thế mà bị Liễu Phiêu Phiêu coi trọng!” Liễu Bội Bội bỗng nhiên chọc ghẹo, dường như cô ta cũng quen biết Liễu Phiêu Phiêu này.
“Hai người đều biết Liễu