Sau khi trở lại công ty, trước tiên Vương Thành sắp xếp công việc cho Đường Mộng Kỳ, vì cô ấy chưa từng làm biên kịch nên anh đã nhờ chị Tình biên kịch cũ trong bộ phận sản xuất hướng dẫn trước để cô ấy làm quen với kịch bản của các chương trình khác nhau.
Sau khi sắp xếp cho Đường Mộng Kỳ ổn thỏa, Vương Thành ngồi trong phòng làm việc, lấy điện thoại di động ra gọi cho Trần Hào Thành.
“Thiếu gia, cậu tìm tôi là có chuyện muốn giao phó sao?” Giọng của Trần Hào Thành từ đầu dây bên kia truyền đến.
" Ở thành phố Thanh Thủy có người gọi là anh Long không? Kiểu người có rất nhiều thuộc hạ, bảo kê ở hộp đêm." Vương Thành nghĩ tới đây liền hỏi, trước tiên anh phải tìm hiểu về người này, biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Vương Thành sẽ không đánh những trận mà mình không chắc chắn.
“Anh Long?” Trần Hào Thành suy nghĩ hồi lâu, đầu dây bên kia đột nhiên trả lời: “Là Trương Thiên Long? Cậu ta lập nghiệp ở hộp đêm và hoạt động tương đối tích cực ở khu vực quán bar Kim Hải.”
"Đúng, là người đó.
Trước kia Tĩnh Nhã làm bị thương một số cấp dưới của anh ta, anh ta nói muốn tìm tôi thanh toán tiền thuốc." Vương Thành nhàn nhạt nói.
"Hắn coi trời bằng vung à.
Một tên bảo kê phố nhỏ lại dám hỏi thiếu gia tiền thuốc, để hắn chờ, tôi sẽ sắp xếp người đến chặt hắn." Vẻ mặt Trần Hào Thành tức giận, lại còn có người dám đòi thiếu gia chi phí thuốc men, thật sự là muốn chết.
"Không cần, anh cứ tìm đại người nào có chút tiếng tăm trên đường để anh ta đi theo tôi.
Ngày mai tôi sẽ gặp anh ta, thuận tiện dạy cho ai đó một bài học." Vương Thành có chút nóng nảy khi nghĩ đến Trương Hạo Đông, tên này đã khiêu khích anh nhiều lần, lần này anh phải để cậu ta nhớ thật kỹ.
“Được rồi thiếu gia, tôi nhất định sẽ thu xếp ổn thỏa.
Đã đến lúc phải đập tên Trương Thiên Long này, nếu không hắn không biết họ của mình là gì.” Trần Hào Thành rất tức giận trên điện thoại, phàm là ai dám xúc phạm thiếu gia, anh chắc chắn không dễ dàng tha thứ cho người đó.
Sau khi cúp điện thoại, tâm trạng Vương Thành rất tốt, xem ra ngày mai nên gọi Trương Thiên Long là Trương Thiên Trùng.
Trong khi Vương Thành đang thu xếp công việc của Trương Thiên Long, Hà Dương đang quản thúc con gái Hà Hiểu Nghiên trong biệt thự tại nhà, đồng thời cất điện thoại di động, máy tính bảng và các thiết bị điện tử khác của cô để cấm cô liên lạc với Vương Thành.
"Ba nói lại cho con biết, sau này ba không cho phép con đi tìm cái tên nhà nghèo Vương Thành nữa, con có nghe không?"
“Ba, con thật sự không có quan hệ gì với anh ấy, ba hiểu lầm rồi.” Hà Hiểu Nghiên cố gắng giải thích, nhưng cô vẫn bị Hà Dương nghiêm khắc phản đối.
"Ba không quan tâm mối quan hệ của hai đứa là gì, làm bạn bình thường cũng không được.
Người nghèo như nó tiếp cận con hoàn toàn có tâm tư không tốt." Hà Dương cáu tiết nói.
"Anh ấy không có tâm tư gì với con hết, hơn nữa anh ấy rất có tài.
Những khó khăn trước mắt chỉ là tạm thời.
Anh ấy là một chỗ đầu tư tiềm năng." Hà Hiểu Nghiên rất uất ức và muốn nói thay vài lời cho Vương Thành, nhưng cô vẫn bị ba cô ngăn lại.
"Ba