Trên sân khấu giữa phòng tiếp khách đã có nhân viên chuyên môn đang khẩn trương kiểm phiếu, mà người ở phía dưới thì ai cũng có suy tính!
Đám người Mã Hạo, Lâm Phú, còn có Liễu Quốc Chấn đang suy nghĩ đường lui.
Người nhà họ Lâm thì tràn đầy tự tin, tất cả đã được sắp xếp thỏa đáng trước đó rồi, đợi đến khi tuyên bố kết quả bỏ phiếu, đến lúc đó bọn họ có thể tấn công triệt để sự kêu ngạo của Vương Thành, chờ tấn công anh xong, sẽ bắt đầu yêu cầu Vương Thành ói ra những cổ phần đã nuốt trước đó.
Trong khi chờ đợi căng thẳng, công việc kiểm phiếu rất nhanh đã hoàn thành, Tô Thanh Lạc cầm microphone trở về sân khấu lần nữa, hắng giọng tuyên bố.
“Công việc kiểm phiếu đã xong hết rồi, giờ chúng tôi sẽ tuyên bố kết quả bỏ phiếu.
”
Vừa dứt lời, đám người Mã Hạo, Lâm Phú đều rất lo lắng và tuyệt vọng với vận mệnh của thị trường liên quan đến mình, bốn nhà bọn họ muốn đấu với hai nhà hào phú Lâm Tô, chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.
“Lần này xong rồi, bị Vương Thành kia thật sự hai thảm rồi! Xem ra tôi phải xin nghỉ hưu sớm thôi!” Lâm Phú đã có suy nghĩ xin nghỉ hưu sớm, một khi bị khai trừ ra khỏi liên minh thương nghiệp phía Nam thành phố, chuyện làm ăn kia chắc chắn sẽ xuống dốc không phanh, còn không bằng bán công ty đi, trực tiếp về hưu dưỡng lão.
Mã Hạo và Liễu Quốc Chấn cũng đã nghĩ xong đường lui, lỡ đâu thực sự bị khai trừ ra khỏi liên minh thương nghiệp phía Nam thành phố, vậy chỉ có thể nương dựa tìm kiếm sự che chở của Tập đoàn Đỉnh Hòa, bằng không thì xí nghiệp của bọn họ sợ là sẽ phải bị những thành viên khác của liên minh thương nghiệp chèn ép.
Mà so với sự lo lắng bất an của đám người Vương Thành bên này, người nhà họ Lâm thì vẻ mặt đầy châm chọc, thậm chí còn kêu người chuẩn bị Champagne, chuẩn bị đợi một lát nữa dùng để ăn mừng.
“Diệp con, con đi chuẩn bị thêm mấy chai Champagne, đợt lát nữa chúng ta dùng để ăn mừng.
” Tâm trạng Lâm Chấn Hoa rất tốt nói.
“Được, đợi lát nữa gọi người của nhà họ Tô, chúng ta phải ăn mừng thật vui vẻ.
” Lâm Diệp cũng rất là kích động, thằng nghèo rách này, cuối cùng cũng phải bị anh ta giẫm dưới chân, đến lúc đó Vương Thành sẽ bị mọi người cô lập, Hà Hiểu Nghiên cũng sẽ rời bỏ anh mà đi thôi.
Ngay lúc nhà họ Lâm đang âm thầm chuẩn bị ăn mừng, Tô Thanh Lạc trên sân khấu đã bắt đầu tuyên bố kết quả bỏ phiếu.
“Để tôi tuyên bố kết quả bỏ phiếu, ủng hộ khai trừ bên A nhà họ Lâm tổng cộng có 108 phiếu, ủng hộ khai từ bên B cá nhân Hà Dương, Lâm Phú, Liễu Quốc Chấn và Mã Hạo tổng cộng có 20 phiếu.
Ngoài ra trong năm người dẫn đầu có bốn người ủng hộ khai trừ nhà họ Lâm, mà chỉ có một người ủng hộ đề xuất khai trừ Mã Hạo.
”
“Cho nên, dựa theo quy tắc của liên minh thương nghiệp, kết quả bỏ phiếu cuối cùng là nhà họ Lâm sẽ bị khai trừ ra khỏi liên minh thương nghiệp phía Nam thành phố, kết quả này lập tức có hiệu lực.
”
Lúc Tô Thanh Lạc truyền kết quả này tới toàn bộ phòng tiếp khách thông qua microphone, bốn người Lâm Phú, Mã Hạo, Hà Dương với Liễu Quốc Chấn đều hoàn toàn khiếp sợ.
Tình thế đảo ngược tới quá nhanh, quá ngoài ý muốn, trong khoảng thời gian ngắn càng có chút không đáng tin, thậm chí chính bọn họ còn tưởng rằng mình đã nghe nhầm.
“Cái này, tình huống gì thế này, sao kết quả cuối cùng khai trừ là nhà họ Lâm?”
“Hình như ủng hộ việc khai trừ nhà họ Lâm có tới 108 nhà.
””
Không phải là đã thống kê sai đấy chứ! Nhà họ Tô với ba nhà dẫn đầu khác đều đã âm thâm hợp tác với nhà họ Lâm rồi mà, sao vẫn có nhiều người ủng hộ việc khai trừ bọn họ vậy!”
!
Rất nhanh, trong lòng Lâm Phú trở nên kích động, vốn cho là kết cục nhất định thua, thế mà lại diễn ra một màn xoay chiều lớn như vậy, điều này thật sự ngoài dự liệu của bọn họ.
Mã Hạo và Liễu Quốc Chấn cũng không nghĩ tới sẽ có kết quả này, đây cũng quá là thần kì mà!
Lâm Nghệ Phân mẹ của Hà Hiểu Nghiên với dì cả dì nhỏ của cô, lúc này há miệng càng to hơn, vẻ mặt không dám tin.
“Không thể nào, bị khai trừ lại là nhà họ Lâm!”
Lâm Nghệ Phân tuyệt đối không thể tin được, dưới tình huống như vậy, thế mà lại có kết quả thế này, đánh chết bà cũng không ngờ kết quả sẽ thế này.
“Quá tốt rồi, Vương Thành.
” Hà Hiểu Nghiên rất nhanh đã kích động, nếu như công ty của cha và ông ngoại cô không bị khai trừ ra khỏi liên minh thương nghiệp phía Nam thành phố, vậy thì cô cũng không cần phải chia tay với Vương Thành, đây mới là lý do khiến cô kích động.
“Bây giờ có thể ăn rồi chứ!” Vương Thành cười một tiếng, tiện tay cầm lấy một miếng bánh ngọt đưa cho cô.
“Ừa, ăn ngon thật.
” Quả nhiên là tâm trạng tốt, khẩu vị cũng khá, ăn cái gì cũng thấy ngon.
Hà Dương cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhìn lướt qua Vương Thành bên cạnh từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc vẫn luôn yên lặng bình tĩnh, đột nhiên nhớ lại trước đó anh đã từng nói một câu, nói là anh cũng đã sắp xếp thỏa đáng rồi, vạn sự sẵn sàng chỉ thiếu gió Đông.
Nghĩ tới đây, Hà Dương càng cảm thấy Vương Thành quá mức thần bí khó lường, dưới tình huống này thế mà lại có thể trở mình, không thể không nói thực sự là