Chào các cậu! Các cậu có bao giờ trải nghiệm mối tình nào với người có anh em sinh đôi chưa?
Dù chưa hay rồi thì các cậu cũng sắp được biết đến một câu chuyện mới rồi đấy.
Chuyện bắt đầu từ lúc Nguyễn Như Hoa học lớp mười, khi vẫn còn là một cô bé bốc đồng và hiếu thắng.
Hôm đó, ngày giỗ ông nội Hoa.
Gần mười một giờ trưa nó đến trường tiểu học đón em họ về ăn cơm.
Vừa đến gần cổng trường đã thấy hai cậu nhóc đang chuẩn bị lao vào đấm nhau.
Một trong hai đứa nó là em họ Hoa.
Cô giáo thằng nhóc rất hay gọi điện về cho gia đình vì cái tội gây gổ đánh nhau với bạn học này.
Nhưng chưa bao giờ hai đứa nó chịu nói lí do.
Và đây là lần thứ hai Hoa chứng kiến thì mới biết được nguyên nhân.
- Phong, mày lại đánh nhau nữa à, chị đã bảo bao nhiêu lần rồi.
Mày đánh thì mày đau thôi mà mày không biết nghe à.
Đi về.
- Nguyễn Như Hoa ngồi trên con xe điện chống chân nói với em họ.
Thằng bé nghe thấy thế thì đẩy đối tượng tấn công ở đối diện ra rồi chạy về phía Hoa.
- Lại làm sao? - Nguyễn Như Hoa vừa đưa mũ bảo hiểm cho nhóc vừa hỏi.
- Không sao ạ.
Về thôi em đói rồi.
- Phong vừa đội mũ lên vừa trả lời.
- Hừ! Cái đồ mồ côi mẹ, mày cũng chỉ đến thế thôi.
Không dám đánh nhau với tao nữa chứ gì? - Thằng nhóc định đánh nhau với Phong cũng không vừa, định chạy ra kéo lại.
Bé tí mà đã độc mồm độc miệng thế, không biết là học ai.
Nhưng mà nó dám nói em Hoa như thế ư? Đúng là cô của Hoa đã mất, Phong mồ côi mẹ đã hai năm, và cái thằng trời đánh kia nó cũng nói sắp được hai năm rồi chưa thấy chán.
Lần nào cũng phải chọc điên em Hoa lên mới chịu.
Không thể nhịn được nữa rồi.
Nguyễn Như Hoa dựng chân chống nhảy xuống xe đi ra chỗ thằng bé đối diện.
Vừa đi vừa lẩm bẩm:
- Cái thằng ngứa đòn này, bà đây phải cho mày ra ngô ra khoai.
Thằng nhóc thấy Nguyễn Như Hoa thế thì cũng chạy lùi lại đằng sau nhưng mà vẫn cứng họng nói nó thế này:
- Đã vừa đen vừa xấu rồi còn nói nhiều nữa.
Để yên cho cái thằng không có mẹ kia nó ra đây đánh nhau.
Á… à… đã gây sự thì chớ lại còn chọc vào nỗi đau của Hoa.
Quả này thì bà đây phải lôi thằng này vào cho cô giáo đình chỉ học.
Mà thế quái nào còn chưa kịp lôi nó đi thì đã có người kéo cổ áo Hoa lại.
Nguyễn Như Hoa tức mình quay ra thì thấy có anh chàng cao cao đứng đằng sau.
Đẹp thì đẹp nhưng mà xía vào chuyện người khác thế này thì có bà tám quá không:
- Ơ cái anh này lo chuyện bao đồng nhỉ? - Nguyễn Như Hoa nhăn mặt nói.
- Anh Khôi, chị ấy định đánh em đấy.
- Thằng nhóc bố láo trước mắt kia đã nhanh chóng chạy lại hét lên với cái người đang xách cổ áo Hoa này.
À… ra là đồng bọn, bảo sao.
Không những anh ta tỏ ra cái vẻ cợt nhả nhìn con ếch dưới tay là Hoa