Chỉ sợ đối với suy nghĩ của Thiên Tầm, Bạch Tử Họa chỉ giống như phụ thân của nàng. Nàng ngưỡng mộ hắn, ỷ lại hắn, tin tưởng hắn. Hắn cứu nàng, dạy nàng, quan tâm nàng, trân trọng nàng.
Ở trên người hắn, Thiên Tầm cảm nhận được sự ấm áp, an toàn, tin cậy, nhưng không rõ hắn đối với nàng là yêu hay không yêu. Thiên Tầm biết, cũng là vì vị Tiểu Cốt kia, nhưng cái cảm giác yêu đó, cho dù có là sai, cho dù không có gì là rõ ràng thì nàng cũng cam tâm tình nguyện dù có phải thịt nát xương tan!
Bạch Tử Họa nhẹ nhàng buông Thiên Tầm đang hai tay ôm chặt hắn ra, ánh mắt vẫn dịu dàng nhàn nhạt, nhìn thật không rõ có tình ý trong đó hay không.
Thiên Tầm đột nhiên cảm thấy lòng mất mát, sư phụ đối với nàng không giống như trước kia.
Ngày hôm đó, Bạch Tử Họa nhận được hạc truyền thư của Ma Nghiêm, liền tức tốc trở về Trường Lưu, nghe được tin núi Bạch Sơn bị thất thủ, chưởng môn bị giết, Bạch Sơn thương vong nặng nề.
Mặc dù không có chứng cớ xác minh nhưng hắn suy đoán là do ma giới hoặc minh giới gây ra. Sát Thiên Mạch thì luôn không có hứng thú đối với việc thu thập thần khí, nên việc này khả năng do minh giới gây ra là lớn nhất.
Chuyện này vừa xảy ra, không khí ở tiên giới liền trở nên khẩn trương, sách trời ghi rằng: một trăm năm yêu thần sẽ xuống trần làm hại thiên hạ một lần, trốn thế nào cũng không thoát được kiếp số khiến cho mọi người sợ hãi, lại không muốn buông bỏ nên cuối cùng chỉ còn biết giãy dụa hi vọng phản kháng.
Bạch Tử Họa đang ở Tuyệt Tình điện cùng mọi người bàn bạc đối sách, bỗng nhiên cảm nhận được linh lực tiên chú hắn đã vẽ lên người của Thiên Tầm chậm chạp tiến đến bên ngoài kết giới của Trường Lưu, lòng hắn cảm thấy nghi hoặc liền tiến lên xem thử.
Bạch Tử Họa trong nháy mắt nhìn đến ngàn dặm ở xa, ấn kí của quỷ vương trên người nàng khiến hắn đau mắt, bên người nàng còn xuất hiện người của minh giới.
Người khôn khéo như hắn liền hiểu rõ mọi chuyện, Thiên Tầm chính là con của quỷ vương, ánh mắt nàng chính là mắt của quỷ, nhưng chỉ có 1 bên.
Trong nháy mắt hắn nhớ tới Tiểu Cốt, dù nàng không hề muốn có năng lực yêu thần trong người nhưng cuối cùng vẫn bị mọi người bức đến phải chết, mà người cuối cùng khiến nàng phải chết lại chính là hắn.
Sinh mệnh cứ luân hồi xoay vòng, không ai có thể kháng cự được, nó sẽ làm chuyện cũ lại xảy ra thêm lần nữa, khiến người ta không có khả năng chống đỡ.
Chuyện cũ giống như con sóng lớn mãnh liệt muốn đánh tan đi Bạch Tử Họa.
Hắn tự nói với bản thân mình, Thiên Tầm không phải là Tiểu Cốt, nàng đã tìm được người nhà của mình, hắn nên để nàng đi, nàng trở về nơi của nàng mới là an toàn nhất, nếu không ít nhất là phải rời xa hắn.
Nghe Thiên Tầm giống như chim nhỏ ríu rít nói cho hắn nghe một tràng chuyện trước đó, tuy rằng Bạch Tử Họa đang suy nghĩ hỗn loạn trong đầu nhưng vẫn nhẫn nại nghe nàng nói hết. Cuối cùng nói với nàng rằng U Nhược không tinh thông học