Thiên Tầm bị triệu đến điện của quỷ vương, vừa bước vào nàng liền thấy một đám con nít có ngồi có đứng, một số còn nằm trên mặt đất, cổ họng bọn chúng đang gào khóc gọi cha mẹ, bảo chúng muốn về nhà.
Nhiều con nít như vậy sao lại ở nơi địa phủ này, đây không phải là nơi người sống có thể đến, Thiên Tầm cảm thấy nghi hoặc trong lòng, suy nghĩ một chút nàng liền biết nguyên do.
Những đứa trẻ này là để cho nàng gia tăng nội lực hoặc cũng có thể nói là để bồi bổ cơ thể cho nàng.
Theo cách nói của Quỷ Tiêu thì cách tốt nhất là trực tiếp cắn vào cổ rồi theo động mạch mà hấp thụ máu tiên sạch sẽ.
Trẻ con là thứ có dương khí cực kì mạnh, uống máu của chúng, nội lực của Thiên Tầm sẽ được tăng lên rất nhiều, công lực sẽ nhanh chóng thăng lên vài cấp. Đây là luật được lưu truyền đời đời ở quỷ môn, cũng là cách thăng cấp nhanh nhất.
Lúc trước Thiên Tầm vốn không ăn thịt, trừ mấy con dã thú lúc trước, cũng chưa từng giết một sinh mệnh nào, bây giờ kêu nàng phải ăn sống trẻ con, làm sao nàng làm được.
Nàng cự tuyệt không chút lo lắng, hơn nữa nàng còn cảm thấy rất tức giận, cảm thấy rất thương cho những sinh mệnh vô tội này.
Quỷ Tiêu làm những việc này nàng không cần. Dạy cho nàng cách sống, cứu mạng nàng, giúp nàng nhanh thăng cấp, nàng lại không chút nào cảm kích. Quỷ Tiêu cất giọng nói âm trầm: "Nếu con không muốn uống máu bọn chúng cũng được, chỉ cần trực tiếp hút khô tinh khí của chúng, thuật hấp thụ tinh khí con người lúc trước con cũng đã từng học qua rồi."
"Con không uống máu cũng sẽ không hấp thụ tinh khí, phụ vương không cần dùng những biện pháp này, hãy thả những đứa trẻ đó về nhà chúng đi, tâm pháp của quỷ môn con sẽ cố gắng nỗ lực luyện tập."
Quỷ Tiêu nhìn Thiên Tầm, người nhỏ nhắn như nàng làm sao có lá gan chống đối với hắn như thế, hắn bỗng giận dữ, lạnh lẽo nói: "Đừng tưởng rằng ta không biết con suy nghĩ cái gì, vị sư phụ tốt kia của con đã không còn cần con nữa rồi, hắn đương nhiên biết con là người của quỷ môn, sao hắn có thể bỏ qua cho con được?
Sau này còn phải cướp đoạt lại thần khí, Diêm điện và Trường Lưu chắc chắn sẽ đánh nhau, trên chiến trường chỉ còn hoặc ngươi chết ta sống hoặc ta chết ngươi sống, ta khuyên con nên xác định lại lập trường của mình, hãy làm những gì có lợi cho con! Máu của những đứa trẻ này hôm nay con phải uống, không muốn uống cũng phải uống!"
Thiên Tầm vừa nghe tới việc sau này phải đánh nhau với Bạch Tử Họa, cảm thấy tâm như đao cắt, dưới tình