Hoa Thủy Tiên

Chương 3


trước sau

Chương 3 : Ăn mừng vì nụ cười của Hoa Mạt Hương.
Một buổi sáng ánh mai cùng đón chào, cũng như hôm kia, hôm nay cũng tràn ngập tia nắngấm áp đầy tình yêu và nụ cười. Trong ngự hoa viên đằng kia, thiếu nữ bạch y tung tăng chạy nhảy, miệng ngây ngô cười tươi luôn cất tiếng gọi thiếu nữ áo lam bêncạnh.
"A...đẹp quá đi! Xuân Đàotỷ tỷ mau lại đây đi! Oa. ..hoa kia đẹp quá!"
"Ân, ân, tới ngay." thiếu nữ áo lam chính là Xuân Đào đại boss cung nữ Hương Hoa cung và thiếu nữ bạch y đó là Tam công chúa Hoa ThủyTiên. Họ hôm nay đến ngự hoa viên chơi, Xuân Đào nghĩ ngốc tử này cần phải "học tập" nhiều hơn và thế là Thủy Tiên nhà chúng ta chơi đùa hết cả buổi sáng, mình rất thích nhìn công chúa cười nụ cười của nàng làm người ta mê mẩn, động lòng.
"Tỷ tỷ, có hồ nước kìa..." Thủy Tiên chợt nhìn thấy hồ nước liền kêu lên và chạy ngay đến hồ nước.
"AH! Công chúa!" Xuân Đào giật mình hét lớn, nàng chạy ngay đến công chúa. Nàng sợ, sợ công chúa của mình sẽ rơi xuống nước lần nữa. Nhớ đến lần đó chỉ vì mình sơ ý đánh rơi vòng tay nên nàng đã nhảy xuống nước để lấy nó lên, kết quả. . .
"A a a a a. . ."
"Công chúa!!!" hai tiếng hét lên làm hoàng cung từ yên tĩnh trở nên ồn ào. 1 đám người từ hướng Y Tiên cung chạy đến dẫn đầu là 1 đại soái ca ngọc thụ lâm phong, áo lam tuấn mĩ, trên tay sáo ngọc tuyệt đẹp. Họ đang luyện thì nghe tiếng hét nên theo tiếng lần đến đây, chỉ thấy 1 cung nữ áo lam hốt hoảng xanh mặt va 1 thiếu nữ bạch y khác đang..."bơi" ???
"Xuân Đào, tam muội kia...làm sao vậy?" thiếu niên thấy Hoa Thủy Tiên ( Dương Minh Nguyệt ) ở duới nước mà không đuối. Ô hay, tam muội của mình biết bơi từ hồinào vậy? Kỳ lạ?
" Đại hoàng tử, nô tỳ, nô tỳ không biết!" Xuân Đào nhìn thấy Đại hoàng tử Hoa Mạt Hươngnên đỏ mặt ấp úng nói không nên lời, lại nhìn tam công chúa ở dưới nước...bơi lội a?!

Công chúa à, cô định hù chết tôi đấy sao?
"Đại ca!!!" Hoa Thủy Tiên ngạc nhiên thấy Hoa Mạt Hương đứng gần đó nhình mình. Ngẫm lại, hú hồn a, cứ tưởng hồ này sâu lắm mới nhảy xuống bơi ai ngờ. Nhưng may là những kí ức của Hoa Thủy Tiên lúc lúc trước vẫn còn giữlại nên mình càng yên tâm mà giúp nàng tiếp tục giả ngốc. Hoa Thủy Tiên bơi vào gần bờ bắt lấy tay Xuân Đào, trên người ướt nhẹp nhưchuột lột. Quay lại nhìn Hoa Mạt Hương mỉm cười khuynh thành, đã lâm không thấy đại ca tới thăm mình a.
"Đại ca, muội bơi, bơi.

Ca đi bơi không a?" Hoa Thủy Tiên nắm lấy tay Hoa Mạt Hương. Hoa Mạt Hương nhíu mày không nói nhưng lòng lại nói: Đứa ngốc này chỉ biết làm người ta lo lắng không hà! Hoa Mạt Hươngđôi mắt lóe sáng hào quang phát hiện điều lạ về tam muội của mình, chợt đôi môi đào mỉm cười, ôi nụ cười. . .
"Phóc xuy"
Xuân Đào ngây người đỏ mặt. Số người còn lại chảy máu mũi ngất xỉu, còn Hoa Thủy Tiên thì mở mắt miệng to ơi là to ra nhìn đại ca đang cười. Ôi ôi ôi. . .
Bệnh tim tái phát =.= ( mất máu quá nhiều T.T )
"Tam muội???" Hoa Mạt Hương thấy Hoa Thủy Tiên ngất xỉu, phi đến đỡ miệng truyền thái y. "Tam công chúa. . ." XuânĐào cảm động khóc, công chúa thật vĩ đại a.
*
Hương Hoa cung. . .
" Hoàng thượng giá lâm!"
"Hoàng thượng vạn vạn tuế. . ."
" Đứng lên!"
"Đa tạ Hoàng Thượng!"
Hoa Đào Vương bước đến gần giường nhìn con gái của mình đang ngất, lại thở dài hướngHoa Mạt Hương bên cạnh hỏi.
"Hương nhi, sao tam muội con lại ngất xỉu vậy?"
"Dạ, điều này. . ."

Hoa Mạt Hương nhíu mày suy nghĩ, làm sao mà mình biết được. Không lẽ tam muội nhìn thấy mình nên ngất xỉu???
"Bẩm hoàng thượng, là Đại hoàng tử cười ạ!" 1thị vệ đứng kế bên báo.
"CƯỜI???" Hoa Đào Vương giật mình.
"Hửm???" Hoa Mạt Hươngliếc tên thị vệ đó mà khó hiểu.
Mọi người liền hóa đá.
A a a a a. . .đại hoàng tửcười.
Hương nhi cười. . .
"Gì vậy?" Thấy mọi người ngốc lăng, trố mắt chăm chăm nhìn mìnhmà há mồm, bất động không nói, nhíu mày, đỏmặt,...đủ kiểu dáng là Hoa Mạt Hương mất tự nhiên mặt đỏ theo.
"Ăn mừng, ăn mừng a." Hoa Đào Vương bù loa bù lu nói.
"???" Hoa Mạt Hương ngốc lăng
Mọi người liền phụ hoạ theo. " Đúng vậy a." "Maumau chuẩn bị tiệc!" "Ý hay, ý hay!". . .

Bô la bô lô----
"Ơ?" Hoa Mạt Hương nhìnmọi người đang vui vẻ bàn luận, ơ hay, sao lại thế này. . ."Đại ca, ăn mừng nha!" 1 giọng nói yếu ớt vang lên, Hoa MạtHương giật mình nhíu mày nhìn Hoa Thủy Tiên đã tỉnh, thêm 1 đám điên ="=
Ăn Mừng, ăn mừng, mừng điều gì???
Hoa Thủy Tiên cười hì hì, ôi, ăn mừng, ta muốn ăn thịt, thịt. Không muốn ăn rau, ăn thịt, ăn thịt a. ..
" Á ha ha ha. . ."
"...."
Chúc mừng đại ca!
Ăn mừng vì nụ cười củaHoa Mạt Hương đại ca sauhơn 10 năm chưa cười lần nào. ( tội nghiệp a T.T )


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện