Chương 7: Ta đây muốn làm bà mai mối (1)
Một lúc sau, hoàng thượng cùng hoàng hậu đến, tất cả mọi quỳ xuống thi lễ sau khi an tọa hoàng thượng (Hoa Đào Vương) bắt đầu mởgiọng "Chắc mọi người hiểu lý do mà đến đây chứ?"
"Vâng!" tiếng hô thống nhất đồng thanh vang lên.
"Được! Mong mọi người có thể vui đùa thoải, yến tiệc vui vẻ!"
"Vâng!"
Phút chốc, yên tĩnh bắt đầu náo nhiệt trở lại. Một bên kia Hoa Kim Chi khi thấy hai người họ đến liền lập tiến hành kế hoạch thu hút Mạnh Thi, nàng sai người tìm đàn rồi tiếp bước tiến lên trước mặt họ.
"Phụ hoàng, mẩu hậu, Chi nhi xin được mạn phép dâng hiến khúc nhạc góp vui ạ!" Hoa Kim Chi thi lễ rồi chớp chớpmắt đáng yêu cười.
"Ân!" Hoa Đào Vương phất tay bảo "Diễn".
Tang! Tang! Tang!
Khúc nhạc dạo đầu vanglên liền thu hút rất nhiều người chú ý, yên lặng, lắng nghe tiếng đàn ngân vang trong suốt như dòng nước nhỏ chảy. Nhẹ nhàng mà yểu điệu, lãng mạn mà chân thành. . .
"Hảo!" tiếng vỗ tay trờisấm vang lên.
"Đa tạ!" Hoa Kim Chi thi lễcầm đàn lên, hướng Mạnh Thi xem xét hắn. Mạnh Thi mỉm cười vỗ tay, ôi, Hoa Kim Chi phút chốc nóng rực người đỏ mặt lên. Kế hoạch bước đầu tiên đã thànhcông. (hửm? Kế hoạch?)
"Mạnh Thi vương gia, ngài thấy khúc nhạc này như thế nào?" Hoa Kim Chi nôn nóng bước đến gần Mạnh Thi.
"Chi nhi!" Hoàng hậu Hà Thương Như nhíu mày bất mãn.
"Ân, rất tuyệt!" Mạnh Thi xòe quạt phẩy phẩy nói "Nhưng vẫn còn 1 chút sai sót. . ."
"Vâng, ta sẽ sửa. . ." tốt quá, Hoa Kim Chi tronglòng vui sướng nhìn Mạnh Thi.
"Khụ khụ, Chi nhi, con đàn rất hảo!" Hoa Đào Vương thấy không ổn khiHoa Kim Chi tiếp cận MạnhThi.
"Ân, phụ hoàng!" Tuy là bất mãn việc phụ