Anh giúp cô chỉnh lại trang phục rồi mới xuống xe trước.
Khi anh bước xuống thì có rất nhiều ánh mắt đổ dồn về phía anh.
Xưa nay Minh Hoàng Lễ nổi tiếng là ăn chơi sa đoạ, làm rất nhiều chuyện xấu.
Cho nên không ai coi trọng anh cả.
Nhưng dạo gần đây không biết anh chạm phải dây thần kinh nào mà cố gắng phấn đấu mọi người thấy rõ luôn.
Anh từng bước từng bước thâu tóm quyền lực của nhà họ Minh, có người còn biết nhà họ Minh dường như đã gần như thuộc về anh rồi.
Anh phủi tay áo vest mình, cài lại cúc áo vest rồi vòng ra ghế bên cạnh, mở cửa cho cô xuống.
Các chị em con nhà thế gia, biết anh đã thay đổi bản thân nên rất xem trọng anh.
Cho nên hôm nay có một số người còn ăn mặc xinh đẹp quyến rũ, chỉ mong có thể được anh để ý đến mà thôi.
"Cậu cả nhà họ Minh đến rồi kìa, biết anh ta sẽ thay đổi thì tôi đã đi theo rồi".
Một cô gái con nhà thế gia tầm trung nói.
Gương mặt được trang điểm kỹ lưỡng, chỉ chờ đến hôm nay mà thôi.
"Đúng vậy".
Cô gái đó cũng rất tiếc rẻ.
"Nhưng mà anh ta cũng rất đẹp trai, giờ đây còn là chủ của nhà họ Minh tương lai tốt vô cùng".
"Phải đó, những người chê anh ta trước đây, sẽ rất xấu hổ".
"Tôi rất muốn được anh ta để ý đến quá".
Nhà họ Minh đã được anh nắm quyền trong tay, bằng số cổ phần mà anh cho người thu mua.
Nhưng anh không vội quản lý, mọi việc đều giao lại cho Thanh Ngọc giúp anh.
Còn anh thì bên bé con của mình.
Trước đây tai tiếng anh xấu, cho nên có rất nhiều người khi dễ khinh rẻ anh, giờ đây anh có quyền lực thì lại xua nịnh anh.
Minh Hoàng Lễ không quan tâm đến đám người ngoài đó, anh chỉ có bé con của mình là đủ.
Anh mở cửa xe cho cô.
"Anh ấy dẫn bạn gái theo sao".
Một cô gái lên tiếng, thậm chí còn mang dáng vẻ ganh tỵ
"Chắc không có đâu".
"Cậu cả Minh, xem ra lần này đã công khai bạn gái rồi".
Một anh chàng lên tiếng.
"Coi chừng chỉ là nhân tình mà thôi, chờ chơi chán thì sẽ bị ném đi".
Cô gái bên cạnh nhìn chăm chăm vào xe của Minh Hoàng Lễ mà nói, nhưng không ngờ lại bị Nhất Hoà đứng phía sau nghe hết.
Gương mặt âm trầm của cậu hiện rõ, anh cho người điều tra rồi xử lý cô ả này! Dám nói xấu em gái anh ta à!
Một đôi chân dài thon thả mảnh khảnh bước xuống, Minh Hoàng Lễ nắm lấy tay cô, từng bước nâng niu hết mực.
Mọi người điều muốn hóng chuyện xem cô gái này là người ra sao, gương mặt thế nào.
Cả dáng người hiện ra, gương mặt cô bé mỉm cười dịu dàng, trong mắt cô dường như chỉ có người đàn ông trước mặt mà thôi.
Tuyết Thanh được anh kẹp cho một chiếc kẹp tóc đính đầy những viên đá pha lê.
Do cô không thích trang sức nên ngoài chiếc kẹp tóc này thì chiếc lắc tay có định vị thì hôm nay lại có thêm một chiếc nhẫn được đeo vào ngón áp út của cô.
Đó là chiếc nhẫn được anh cầu hôn khi ở trên du thuyền!
"Sợ không".
Minh Hoàng Lễ để cô vòng qua tay mình, mỉm cười khoát tay anh.
Nghiêng đầu nói.
"Sao phải sợ ạ! Hôm nay đông vui như vậy, chắc sẽ có món ngon".
Tuyết Thanh nói còn liếm môi mình.
"Ừm".
Minh Hoàng Lễ cười, rồi cả hai cùng đi vào.
Lâm Tân Viễn xuất hiện.
Bắt tay chào hỏi với Minh Hoàng Lễ và sau đó đưa hai người vào trong khuôn viên.
Hai người dính nhau không rời, anh luôn đi theo cô mọi lúc.
"Đến rồi à".
Kiều Nam Cảnh đi lại hỏi, cô gật đầu.
"Có nhiều món ngon, em muốn đi ăn không?".
"Vâng ạ".
Cô nói.
"Em đi chơi nha".
"Ừm! Anh ở đó nói chuyện.
Có chuyện gì tìm anh".
Minh Hoàng Lễ buông cô ra, hơi xoa bụng cho cô.
"Đừng ăn no quá ".
Rồi cô bước đi cùng với Nhất Hoà, từ đâu cậu xuất hiện nói muốn đưa cô đi ăn!
Cậu cười hề hề như một tên ngốc, em gái của cậu mà! Nhất Thiên cũng chỉ bảo cậu đừng có mà làm em gái hoảng sợ rồi còn dặn chăm cho thật tốt.
"Công khai hôm nay luôn à".
Lâm Tân Viễn hỏi anh đưa cho anh một ly rượu.
"Ừm, đến lúc rồi".
Minh Hoàng Lễ nhận lấy ly rượu, nhìn theo dáng cô rời đi cùng với Nhất Hoà mà lòng đầy vui vẻ, đầy sự cưng chiều.
"Cũng tốt".
Bốn anh em họ nói.
Cô nhóc cần có thân phận.
"Cái này ngon nè bé con".
Nhất Hoà lấy cho cô bé một cái bánh ngọt.
Tuyết Thanh chớp mắt nhìn thật đẹp, thế là nhận lấy.
Thậm chí ăn còn rất thích và rất nhiều.
Nhất Hoà thấy cô thích thì đương nhiên vui vẻ, lấy rất nhiều bánh ngon đẹp mắt.
Cậu muốn dành những thứ tốt đẹp nhất cho em gái nhà mình.
"Đồ nhà quê".
Một giọng nói vang lên, quay đầu lại nhìn thì thấy ba cô gái đi cùng nhau.
Ăn mặc rất đẹp thậm chí còn có vẻ rất nóng bỏng, còn cô thì vẻ kín đáo ngọt ngào.
Cô nhíu mày không thích, cũng không quan tâm đến họ, vui là được, nhưng mà Nhất Hoà lại không nhịn được.
"Liên quan quái gì đến cô".
Nhất Hoà nói thẳng thừng.
Hoàn toàn không để ý đến họ, trong mắt cậu hiện tại em gái vui vẻ và ăn no ăn ngon