Tại công ty giải trí Thế Hoàn.
Giám đốc thấy Phượng Nghi đi vào thì bảo vào phòng để nói chuyện có cả quản lý của cô ấy nữa.
“Cô xem chuyện tốt mà mình làm đi”.
Người quản lý mắng chửi chỉ vào những hình ảnh liên quan đến Phượng Nghi hôm nay.
Đâu đâu cũng là tin cô ấy làm tiểu tam của nhiều người, thậm chí còn có cả đàn ông già bụng phệ sáu mươi tuổi.
“Không phải chị nên giải quyết sao? Chị là quản lý của tôi mà”.
“Cô…tôi không làm nữa”.
Chị ta nói.
“Tôi không làm quản lý cho cô nữa, cô tìm người mới đi”.
Ờ.
Phượng Nghi cũng ờ một tiếng.
Giám đốc của đau đầu, nhưng cũng không huỷ hợp đồng với Phượng Nghi.
Nếu không thì ông ta sẽ bị đền bù thiệt hại lớn vì số tiền đền bù.
Một phần khác, ông ta tin Phượng Nghi sẽ làm nên chuyện trong tương lai.
Nên ….
Hiện tại Thế Hoan đã không còn như xưa, hiện nay các ngôi sao mới nổi điều từ Ánh Sáng bước ra.
Nên họ không so được.
Cũng như các công ty cấp thấp.
“Nghiêm chỉnh lại một chút”.
Ông nhắc nhở.
“Đừng đi xa quá đó”.
Ông ta cũng không tin Phượng Nghi sẽ làm ra những chuyện như vậy, nếu muốn thì từ khi bước vào giải trí, cô ấy đã luôn làm như vậy rồi chứ nói chi đến hôm nay.
Nay là năm thứ năm Phượng Nghi bước vào Thế Hoan.
“Vâng ạ.
Chú đừng lo, Thế Hoan sẽ đi lên mà có thêm ảnh hậu là cháu”.
Phượng Nghi cười, nhưng bị quản lý bên cạnh bật cười khinh bỉ.
Muốn là ảnh hậu vậy thì tại sao không làm đi? Bày đặt với ai vậy chứ.
“Ừm, tôi chờ”.
Hiển nhiên giám đốc không tin lắm, có ước mơ thành ảnh hậu thì tốt không sao cả.
Cô ấy còn nhỏ mà.
Thời gian còn dài lắm.
Trước mắt nên chọn quản lý mới trước đã.
Ừm…hình như trong đây không ai muốn làm quản lý cho Phượng Nghi thì phải.
“Chọn anh Nghị Sở đi”.
Phượng Nghi nói.
“Cháu thấy anh ấy rất hợp ý”.
“Nghị Sở? Chuyện này…”.
Nghị Sở mới bị nhiều người phàn nàn về tính tình của mình, đã vậy chọn lựa quần áo cho người của mình cũng không có gu lắm.
Nhắc đến thì lại đau đầu, hai người này mà thành một tổ hợp vậy nó sẽ như thế nào chứ?
“Không sao, người như vậy hợp ý cháu lắm”.
Người quản lý đã được định xong, giám đốc cũng hết cách đành chiều theo ý Phượng Nghi mà thôi.
Nhưng cũng bảo trợ lý để mắt đến họ nếu mà có gì xảy ra thì còn kịp thời cứu chữa.
....
Nghị Sở đang ở nhà thì nghe nói mình được quản lý cho một ngôi sao nhỏ thì hơi ngạc nhiên.
Cứ tưởng không ai cần anh ta nữa chứ.
Vào công ty thì mới biết là mình quản lý Phượng Nghi.
Anh ta đột nhiên muốn bỏ chạy.
Cái bà non này….
Mình đã lười mà còn gặp người lười hơn mình đó chứ.
Giấc mộng nghĩ ngơi dài hạn của anh ta!!!
“Phá hư chuyện tốt của anh à”.
“Đội ơn bà cô nhỏ của tôi? Đội ơn cô lắm đó chứ”.
Hừ hừ.
Nghị Sở không vui ra mặt thật đó chứ.
“Này này….anh ăn nói với chị dâu của anh vậy đó hả”.
Phượng Nghi đá vào chân anh ta.
“Tôi sẽ nói lại với anh trai anh”.
“Méc đi, sao chị không chơi thêm nữa vậy”.
Nghị Sở hỏi.
“Mà em nghe nói anh họ mới về hả?”.
Phượng Nghi gật đầu.
Nghị Sở là anh em họ với Nghiêm Trung.
Gọi anh là anh họ vì mẹ của Nghị Sở là em dâu của ba anh ta.
Nói đúng hơn thì tuy Nghị Sở lớn hơn vài tuổi nhưng lại như trẻ con, thích làm gì thì làm.
Cho nên hai gia đình không ai quản được cả.
“Chị đây chơi chán rồi, nên muốn làm ảnh hậu để còn cưới anh họ của cậu nữa”.
“Nhưng em chưa chơi chán mà”.
“….”.
Phượng Nghi nhìn Nghị Sở cà giựt này.
Mình đang muốn tiến lên nhưng lại có người muốn mình lùi lại.
Làm sao đây!!!
- ---
Thời gian mỗi ngày một trôi qua.
Nghiêm Trung hết thời hạn nghĩ phép rồi thì đi vào quân đội tiếp tục.
Hiện tại bên quân đội đang tuyển chọn một đội nhỏ chuyên đi tiên phong phía trước và khu vực ở biên giới.
Nghiêm Trung muốn tham gia một chút sức mình để phục vụ cho đất nước.
Ngày anh rời đi, Phượng Nghi đi theo anh.
Ước mơ của anh ấy là như vậy.
Phượng Nghi chỉ có thể cổ vũ anh mà thôi.
“Ngày anh về sẽ chúc mừng em thành ảnh hậu”.
“Được, em đợi anh”.
Cô hôn lên môi anh một cái.
“Phải bình an trở về đó”.
“Bảo vệ chị dâu của em”.
Anh nhắc nhở Nghị Sở.
“Tuân lệnh sếp”.
Ai bảo tuy anh ta lớn nhưng vai thứ lại nhỏ hơn.
Nên phải nghe theo thôi.
Khi nghe tiếng còi điều lệnh, Nghiêm Trung tạm biệt mọi người rồi anh rời đi theo nhóm của mình.
....
Từ khi Nghiêm Trung rời đi.
Phượng Nghi lại bắt tay vào công việc mới.
Cô ấy tìm thêm