Lâm Hoàng Quân vừa mở miệng ra đã oán giận, hoàn toàn không có sự tôn trọng hay khách khí gì Nghe thấy tiếng động, bố mẹ vợ và Lâm ‘Yến Vân cũng đi ra.
Bọn họ thấy Tân Vũ Phong hoàn toàn lành lặn cũng kinh ngạc.
“Tân Vũ Phong, cậu không đến nhà họ Hồng sao?”
“Không phải lúc trước cậu đã đồng ý rồi š? Nếu hôm nay không cho nhà họ Hồng một lời giải thích hợp lý thì cả nhà chúng ta đều sẽ gặp xui xẻo!”
“Còn đứng ngây ra đó làm gì, mau bắt xe đi đi”
Mấy người đều liều mạng thúc giục anh.
Giọng điệu đó, như thể chuyện Tân Vũ Phong đi chịu tội hay Lâm Hoàng Quân là lẽ đương nhiên vậy.
“Chuyện nhà họ Hồng, con đã giải quyết Tân Vũ Phong lạnh nhạt mở miệng.
Mọi người nghe vậy đều sửng sốt.
“Anh ba hoa khoác lác như vậy không sợ cắn phải lưỡi à? Chủ tịch Hồng đã hạ lệnh, phải có người hiến giác mạc, chữa trị cho Hồng Đại Kiệt thì mới bãng lòng nhân nhượng. Bây giờ anh hoàn toàn lành lặn, rõ ràng đã trốn về thì có!” Lâm Hoàng Quân nói.
Mẹ vợ Dương Nguyệt Dung cũng lao đến, chỉ vào Tân Vũ Phong chửi ầm lên: “Cái thẳng ăn hại này, giờ biết nói dối rồi cơ đấy, cậu tưởng bọn tôi là lũ ngu à?”
Vẻ mặt Lâm Quốc Triều và Lâm Yến Vân cũng đầy nghỉ ngờ, căn bản không tin lời Tân Vũ Phong nói.
Đối mặt với những lời trách cứ đó, Tân Vũ Phong nhíu mày, nhưng vẫn kìm nén cơn tức.
giận trong lòng: “Bố, mẹ, nếu hai người không tin thì cứ gọi điện thoại hỏi thử xem!”
“Được, cậu chờ đấy cho tôi!”
Lâm Quốc Triều lập tức lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho tập đoàn Hồng Thị.
Mấy phút sau, gương mặt Lâm Quốc.
Triều hiện lên vẻ khó tin.
“Ông Hồng vừa nói… nói là Hồng Đại Kiệt tự làm mù hai mắt, không… không liên quan gì đến nhà họ Lâm chúng ta cả…”
Bởi vì quá kinh ngạc, nên giọng điệu của Lâm Quốc Triều có chút lắp bắp.
Hai người Lâm Hoàng Quân và Dương Nguyệt Dung cũng vô cùng kinh ngạc.
Ngày hôm qua, Hồng Đại Sơn vẫn còn đùng đùng hỏi tội, muốn diệt cả nhà họ Lâm.
Ai ngờ hôm nay, nhà họ Hồng lại nhân nhượng, không truy cứu bất cứ trách nhiệm nào nữa.
“Tân Vũ Phong, sao anh làm được?”
Lâm Yến Vân nhìn Tân Vũ Phong, đôi mắt đẹp toát lên ánh sáng khác thường.
Phải biết là giá trị con người của Hồng Đại Sơn đạt đến mấy chục nghìn tỷ, là nhân vật mà nhà họ Lâm phải ngước nhìn.
Nhưng Tần Vũ Phong vừa ra trận đã có thể đối phó dễ dàng.
Trước đây Lâm Yến Vân vẫn ghét bỏ Tân Vũ Phong, bởi vì anh là tên vô dụng, không làm được chuyện gì cả, nhưng bây giờ xem ra Tân Vũ Phong còn có con bài tẩy nào đó, “Yến Vân, chuyện này không quan trọng, quan trọng là bây giờ, phiền phức đã được giải quyết rồi”
Tân Vũ Phong nhìn cô ta, thâm tình nói: “Trước đây em nói với anh, chỉ cần anh chịu tội thay em trai em, chúng ta sẽ không ly hôn nữa, sẽ ở bên nhau suốt đời. Yến Vân, sau này chúng ta hấy sống hạnh phúc bên nhau đi, anh đảm bảo sẽ khiến em hạnh phúc”
“Tôi…”
Lâm Yến Vân cảm động, đang định đồng ý.
“Chị, chị đừng tin vào mấy lời nói hoang đường của anh ta. Nếu anh ta có bản lĩnh đó thì tại sao phải chịu nhục nhã suốt ba năm, trở thành một tên vô dụng? Theo em thấy thì nhất định là anh Quách đã giúp chúng ta!”
Lâm Hoàng Quân cao giọng nói.
Anh Quách?
Lâm Yến Vân chợt nhớ ra, đúng là cô ta đã từng nhắc đến chuyện này với Quách Tuấn Hùng, nhưng cô ta cũng không ôm hi vọng quá nhiều.
Dù sao mấy ngày trước, Quách Tuấn Hùng cũng không có được thân thể của cô ta, lại còn bị Tân Vũ Phong đánh. . Truyện Võng Du
Do dự một lát, Lâm Yến Vân lấy điện thoại di động ra, gọi cho Quách Tuấn Hùng.
“Alo… anh Quách, chuyện của em trai em, là anh giúp đỡ sao?”
“Bố anh có làm ăn qua lại với chủ tịch Hồng, ông ấy đã chào hỏi mấy câu với chủ tịch Hồng…”
Giọng nói của Quách Tuấn Hùng, thông qua điện thoại, vang vọng khắp phòng.
“Thì ra là vậy! Anh Quách, may là có anh, mấy ngày nữa em sẽ mời anh ăn cơm, phải cảm ơn anh đàng hoàng mới được”
Lâm Yến Vân nói chuyện một hai câu, sau đó cúp