“Điện thoại của chủ nhà nhà họ Vương cứ bận suốt!”
“Còn có Tổng giám đốc Tống…”
Nghe hết những tin tức này, đôi mày của bà cụ cau chặt lại.
Lúc này, dù có không nhanh nhạy thì cũng nhận ra có điều gì đó không ổn!
Nhưng người giàu có và quyền thế kia như đã hẹn trước, cùng nhau cho nhà họ Lâm leo cây.
Nếu chuyện này mà truyền ra ngoài, nhà họ Lâm nhất định sẽ trở thành trò cười của toàn bộ Dương Hải, không thể ngóc đầu lên được.
Đột nhiên, một đứa trẻ khoảng năm sáu tuổi cất tiếng hỏi: “Mẹ ơi, ngày xưa có nhiều người đến mừng thọ bà nội như thế, sao năm nay nhà chúng ta lại không có khách nào đến vậy?”
Trẻ nhỏ thường nói lời thật lòng.
Mà lúc này, sắc mặt các thành viên của nhà họ Lâm đều khó coi như ăn phải ớt, không khác gì vừa mới bị tát một cái bạt tai.
Đột nhiên, một chiếc xe tải của một công ty chuyển phát nhanh từ xa chạy tới và dừng lại trước cửa Biệt thự Mặt Trời số một.
“Có phải nhà họ Lâm không? Có người gửi quà mừng thọ đến này!”
Người tài xế nói.
Nghe vậy, vẻ mặt của đám người nhà họ Lâm mới dịu đi một chút quà mừng thọ.
Tuy rằng khách khứa không đến nhưng một số người đã gửi quà mừng tới, cũng coi như là lấy lại được chút mặt mũi.
Mấy người nhân viên cường tráng thả món quà từ chiếc xe tải cao