Người nhà họ Lâm sợ bị đuổi khỏi biệt thự Mặt Trời số một nên không dám hó hé gì cả, mặt mày xám ngoét mà rời đi. Nhưng trong lòng bọn họ lại là sự phẫn nộ cùng cực. Một lần nữa, bọn họ lại bị Tân Vũ Phong tát vào mặt!
Nếu có cơ hội, nhà họ Lâm hận đến mức không thể không lăng trì Tân Vũ Phong để thỏa mối hận trong lòng.
“Tần Vũ Phong, chuyện ban nấy là sao vậy?”
Lúc này, Lâm Kiều Như chợt nghiêng đầu nhìn anh, trong đôi mắt màu hổ phách tràn đầy sự tò mò.
Lúc trước Tần Vũ Phong nói với cô rằng, căn biệt thự này là do anh thuê, cô không hề nghỉ ngờ gì cả. Ai ngờ ngay ngày đầu tiên dọn vào ở đã thấy nhiều phú hào quyền quý đến tặng đủ loại đủ kiểu lễ vật quý giá. Giá trị của mấy món lễ vật này, e là còn quý giá hơn cả căn biệt thự nhỉ?
“Ha ha…” Tân Vũ Phong cười cười giải thích: “Mấy tên nhà giàu kia đều muốn qua anh để kết bạn với Tổng giám đốc Tập đoàn Phong Vân nên mới tặng quà để nịnh hót đấy. Không phải lúc trước nhà giàu số một là họ Đường cũng khiến người ta phải dâng lên thẻ hắc kim vô cùng quý giá sao?”
Nghe những lời này, Lâm Kiều Như liền hiểu ra. Tổng giám đốc Tập đoàn Phong Vân, tiếng tăm vang khắp Đại Ninh, là truyền kỳ trong giới kinh thương! Nếu có thể kết bạn cùng nhân vật bực này, đối với mấy tên nhà giàu kia mà nói chính là cơ hội ngàn năm có một. Một buổi buffet cũng đã bỏ ra hàng chục tỷ, mà nếu quen biết được với Tổng giám đốc Phong Vân thì đúng là vô cùng quý báu. Khó trách bọn họ lấy lòng Tần Vũ Phong như vậy!
“Nhưng mà, anh dựa vào quan hệ với Tổng giám đốc Phong Vân để nhận lễ vật thì không tốt lắm đâu!” Lâm Kiều Như nhăn đôi mày xinh đẹp, khuôn mặt kiều diễm hiện lên nét lo lắng.
“Yên tâm đi!” Tân Vũ Phong âu yếm nhéo mũi cô, giải thích “Anh làm vậy không phải là vì nhận lễ thu tiền, mà là để chèn ép nhà họ Lâm! Nhà họ Lâm kiêu ngạo như thế, không những chiếm mất biệt thự Mặt Trời số một, còn muốn chơi nổi. Hôm nay, anh làm vậy là để khiến nhà họ Lâm mất mặt