Câu lạc bộ Hồng Đỉnh, đây là một câu lạc bộ tư nhân đứng đầu ở Dương Hải, thẻ một năm của nơi này ít cũng phải hơn tỷ, hội viên không giàu cũng sang.
Trong một căn phòng VIP trên tầng cao nhất.
Kiều Thiên Dã đang ngồi trên sô pha, hai chân vắt chéo, ngậm điếu xì gà Eggplant.
Ở trong phòng còn có mấy bảy tám thiếu nữ hầu hạ hai bên trái phải, đấm lưng, mát-xa cho anh ta.
Mỗi người đều phải ở cấp bậc hoa khôi, hotgirl, mặc quần áo bằng lụa mỏng xuyên thấu.
“Anh Kiều, tất cả người đẹp ở trong câu lạc bộ này cho anh tùy ý lựa chọn!
Nếu như anh sợ không đủ thì tôi sẽ đổi một nhóm khác lên cho anh xem!”
Thái độ của ông chủ câu lạc bộ cũng vô cùng cung kính.
Phải biết rằng Kiều Thiên Dã chính là con một của ông Kiều Bát, tương đương với Thiếu chủ của thế giới dưới lòng đất ở Dương Hải này.
Nếu như không phục vụ anh ta cho tốt thì cái câu lạc bộ này sợ là không mở được nữa.
“Thôi đi”
Kiều Thiên Dã bĩu môi, khinh thường nói: “Mấy cô gái tầm thường thô tục, tàn hoa bại liễu này có chỗ nào lọt được vào mắt tôi đây? Ông cho rằng tôi đây chưa từng… Trải sự đời sao?”
Mặc dù anh ta vừa mới về nước được nửa năm, nhưng số người đẹp bị anh chơi qua cũng đã lên tới hơn trăm người.
Trong đó có không ít tiếp viên hàng không, người mẫu, dẫn Chương trình của đài truyền hình, thậm chí vài ngôi sao của ngành giải trí…
“Rầm!”
Đột nhiên, cánh cửa phòng VỊP bị mở ra.
Một thanh niên vóc người cao gầy, dáng vẻ hèn mọn bước nhanh vào.
trong, cúi đầu khom lưng nói: “Anh Kiều, tôi tìm được một người đẹp tuyệt vời, nghiêng nước nghiêng thành, cam đoan có thể khiến cho anh hài lòng!”
“Ồ?” Kiều Thiên Dã nhíu mày: “Chuột Nhắt à, nói nghe xem nào?”
“Anh Kiều, anh có biết hoa khôi đẹp nhất Dương Hải này, Lâm Yến Vân không?”
“Thì ra là cô ta à…”
Kiều Thiên Dã nhíu mày: “Lúc vừa về tới Dương Hải, tao đã từng nghe nói qua! Lvt kia có vẻ cũng khá là xinh đẹp, nhưng mà so với ngôi sao trong giới giải trí thì vẫn kém một chút! Cấp bậc như cô ta, Kiều Thiên Dã này chơi rất nhiều đứa rồi.”
“Anh Kiều, em không định giới thiệu lvt cho anh, mà là em gái của cô ta — Lâm Kiều Như! Mặc dù Lâm Kiều Như không có danh tiếng gì, nhưng nói về vẻ bề ngoài, thì đừng nói là thành phố Dương Hải, cho dù là cả tỉnh Thạch Trì này cũng không thể tìm ra được người thứ hai sánh ngang với cô ta.”
“Đây là ảnh chụp cô ta, mời anh Kiều xem ạ.”
Lưu Hạo vừa nói vừa lấy từ trong túi ra một tấm hình.
Nghe gã ta thổi phồng người kia như vậy, Kiều Thiên Dã cũng cảm thấy hiếu kì, bèn cầm lấy tấm ảnh gã ta đưa.
Trên