“Mọi người không được lơ là! Hãy cùng nhau xông lên!”
“Cho dù nó có võ công cao cường đi chăng nữa, nhưng cũng chỉ có một mình, chẳng thể chuyển bại thành thắng.
Đám vệ Sĩ quơ lấy ống thép, ào ào nhào tới, vây kín lấy Tần Vũ Phong, không có một khe hở nào, tấn công tới từ bốn phương tám hướng.
“Hừi Một đám bẩn thỉu!”
Tần Vũ Phong cười lạnh, ý chí chiến đấu trong mắt đã cao ngút trời.
Anh chính là chiến thần Thiên Vũ, sức mạnh có một không hai trên thiên hạ.
Anh từng xung phong đi đầu, trà trộn vào lòng địch, chém chém giết giết bảy ngày bảy đêm, cuối cùng lấy được đầu của tên thủ lĩnh của quân giặc.
Anh đã từng đơn thương độc mã, chiến đấu với hơn trăm ninja của đất nước Đông Hoàng, mạnh mẽ như rồng thiêng!
Bây giờ, chỉ có mấy chục vệ sĩ cỏn con như thế này sao có thể khiến anh bị thương dù chỉ một chút được?
“Vùvùt”
Thân hình Tân Vũ Phong xuyên tới xuyên lui trong đám người, những nơi anh đi qua, đều có vài tên vệ sĩ nối tiếp nhau ngã xuống, anh bây giờ chẳng khác gì một tên đồ tể đang lia dao.
thuần thục lọc thịt lợn.
Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, tất cả vệ sĩ trong sảnh đều nằm xụi lơ trên đất, không còn thừa một tên nào đứng.
Tần Vũ Phong đứng ở giữa, hơi thở bá đạo vây xung quanh anh, giống như một sát thần đi ra từ núi thây biển máu!
“Chuyện… Chuyện này sao lại có thể?” Kiều Thiên Dã đã hoàn toàn đứng đơ ra một chỗ.
Tình huống phát sinh trước mắt anh †a đã tạo thành một cú sốc không nhỏ trước đây chưa từng có, trong lòng anh †a lại càng dậy sóng, sợ hãi đến mức tuyệt vọng.
Anh ta vốn cho rằng, có vài chục tên vệ sĩ ở đây, thì anh ta có thể dễ như trở bàn tay mà đối phó được với Tần Vũ Phong.
Không ngờ rằng, anh ta đã đánh giá thấp thực lực của Tần Vũ Phong.
Sát khí kinh khủng kia, không biết là _.
cần phải giết chết bao nhiêu người, mới có thể đúc thành sát khí đáng sợ như vậy.
Lâm Kiều Như ở phía xa xa cũng sợ đến ngây người.
Cô biết Tần Vũ Phong biết đánh nhau, không ngờ là anh có thể lấy một địch trăm, so với mấy tay đấm bốc trên TV thì còn lợi hại hơn nhiều!
Nhưng Tần Vũ Phong lợi hại như thế, tại sao lại chịu chấp nhận ở rể ở nhà họ Lâm ba năm liền như vậy chứ?
Rốt cuộc là sau chuyện này có điều gì kì quặc vậy?
“Cộp cộp cộp…”
Đột nhiên, Tân Vũ Phong bước về