Ông Kiều Bát hít một hơi thật sâu, chống lại sự đau buồn trong lòng và nhìn lướt qua toàn bộ xung quanh: “Các vị, cảm ơn vì đã đến dự đám tang của con trai tôi, tôi…
“Bùm bụp!”
Bỗng có tiếng pháo nổ ngoài nghĩa trang.
Đinh tai nhức óc, khói thuốc súng mù mịt.
Bầu không khí đau buồn trang trọng biến mất ngay lập tức.
“Mẹ kiếp! Kẻ nào thất đức đốt pháo trong đám tang?”
“Đây là cố ý quấy rối sao?”
“Làm phiền sự yên nghỉ của người đã mất, thủ đoạn thật là độc ác!”
“Lẽ nào không sợ Kiều gia trả thù sao?”
Nhiều người khách không khỏi ngạc nhiên, bàn tán với nhau.
Đối phương đốt pháo trong trường hợp này, chẳng lẽ là để chúc mừng cái chết của Thiên Dã”
“Tìm chỗ chết!”
Ông Kiều Bát tức giận, hai mắt đỏ hoe, mắng đám người bên cạnh: “Lại dám giở trò ở địa bàn của tôi, chán sống rồi đúng không? Các người cùng lên, bắt người đốt pháo lại cho tôi, chôn sống tại chỗ!”
“Vâng!”
Mấy tên côn đồ tức giận, sẵn sàng ra tay bắt người.
“Bùm!”
Đột nhiên, một chiếc xe jeep màu xanh đậm lao vào nghĩa trang.
Một số khách mời ở gần lại hét âm lên, tản ra khiến hội trường nhốn nháo.
Điều còn gây sốc hơn nữa là…
Hướng mà chiếc xe jeep xông đến thực ra là xe tang của Kiều Thiên Dã.
“Nhanh! Ngăn cậu ta lại!”
Ông Kiều Bát rống lên.
Mấy tên côn đồ lao tới một cách quyết liệt, cố gắng ngăn cản, ai biết rằng chiếc xe jeep không hề giảm tốc độ mà đâm trực diện vào mấy tên côn đồ này khiến cho bọn chúng bay ra ngoài, rồi đi thẳng qua người bọn họ.
Nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng như vậy, đám côn đồ khác bị quét sạch lòng can đảm, căn bản không dám lấy tính mạng của mình ra để liều, đều lùi lại hết.
Nhìn thấy chiếc xe jeep đó sắp tông vào xe tang, đâm nát cơ thể Kiều Thiên Dã! . ngôn tình tổng tài
“Không!!!”
Đôi mắt của ông Kiều Bát như tách ra, dùng sức hét lên một tiếng rát cả cổ