Xét về công lao, trong số mười chiến thần đứng đầu không ai có thể sánh bằng.
Nếu không phải sự cố ba năm trước, e rằng chiến thần Thiên Sách đã được phong làm vua của Đại Ninh rồi.
Đối với nhà họ Lâm, một nhân vật như vậy là quá xa vời, không thể đạt được và không thể tưởng tượng được.
Nhìn thấy sự kinh ngạc của mọi người, Hạng Hồng Vũ cười nhạt nói tiếp: “Là một người ưu tú mới gia nhập trại Thần Sách, lần này tôi đến Dương Hải là để chào đón chiến thần đại nhân! Chủ tịch Phong Vân, cho dù là một trong mười người giàu có nhất Đại Ninh, nhưng so với chiến thần đại nhân thì cũng chẳng là gì cải”
Nghe vậy, nhà họ Lâm như vừa hoàn hồn, trong lòng đầy sự phấn khích.
“Tuyệt quái”
Dương Nguyệt Dung hưng phấn nói: “Hồng Vũ, cô không có nhìn lầm con mà, con đúng là xứng đôi với Yến Vân nhà cô, con mạnh hơn Tần Vũ Phong gấp ngàn lần!”
“Ha ha… Có anh Hồng Vũ hỗ trợ, chúng ta không phải nhịn nhục nữa!”
Lâm Hoàng Quân cũng vô cùng kích động.
Theo quan điểm của họ, Tần Vũ Phong và Lâm Kiểu Như được hậu thuẫn bởi chủ tịch Phong Vân.
Nhưng phía sau Hạng Hồng Vũ lại là chiến thần Thiên Sách!
Chiến thần giống như một con rồng luôn ở trên cao và nhận được sự tôn kính ngất trời.
Chủ tịch Phong Vân dù có quyền lực đến đâu, cũng chỉ là một doanh nhân, cũng phải cúi đầu khuất phục trước chiến thần.
“Đúng vậy! Anh Hồng Vũ, hai con người đê tiện Tần Vũ Phong và Lâm Kiều Như sống ở biệt thự số 66 trong khu này. anh có thể nghĩ cách để đuổi chúng ra ngoài!”
trong ánh mắt Lâm Yến Vân lóe lên sự tàn nhẫn.
“Được thôi, chuyện nhỏ ấy mà!”
Hạng Hồng Vũ tràn đầy tự tin, lấy điện thoại di động ra, gọi vài cuộc.
Hai mươi phút sau.
Tổng giám đốc Lư, sếp lớn của khu biệt thự Galaxy One vội vã chạy đến Biệt thự số 1.
“Xin lỗi… anh có phải là Hạng Hồng Vũ không ạ?”
Tổng giám đốc Lư cúi đầu khom lưng, thái độ vô cùng cung kính, bởi vì căng thẳng mà trên trán xuất hiện những hạt mồ hôi lớn.
Ở Dương Hải, tổng giám đốc Lư có tài sản trị giá hàng chục tỷ đồng, được coi là người giàu có bậc nhất, bất