“Những lời này là thật à?” Ông Kim nhướng mày, dường như ông ta đã ưng rồi.
Ông ta nhìn Lâm Kiều Như từ trên xuống dưới.
“Thật sự là một món hàng tuyệt vời, chỉ cần đào tạo một chút là có thể trở thành hoa khôi đấy! Nhưng mà ông có thể làm chủ sao?” Ông Kim hỏi.
“Đương nhiên rồi! Nó là con gái của tôi, bố nợ con trả là lẽ thường!” Lâm Quốc Kiên vẻ mặt ngông cuồng, dường như đã mất hết nhân tính.
Lâm Kiều Như ở bên cạnh không như mưa, đến mức không thành tiếng.
Lúc trước biết được cha mình gặp nguy hiểm, cô không tính toán, nghi ngờ gì mà lao đi cứu người ngay! Ai ngờ rằng trong lòng bố, cô chỉ là một món hàng có thể tuỳ ý vứt bỏ!
“Bố, từ nhỏ đến lớn bố chưa từng chăm sóc con, chưa từng tổ chức sinh nhật cho con, cũng chưa từng cho con một đồng nào, nhưng con chưa bao giờ oán trách bố! Nhưng lần này bố đối xử với con thật quá đáng! Không lẽ bố không có chút tình cảm phụ tử vào với con sao?”
Lâm Kiều Như bật khóc, đôi mắt đỏ hoe.
“Mày chỉ là một món hàng, sống hay chết có liên quan gì đến tao?” Những lời nói của Lâm Quốc Kiến lạnh lùng đến tàn nhẫn.
Nghe được những lời này, Tần Vũ Phong tức giận, đôi mắt anh lạnh lùng, nắm chặt nắm đấm kêu răng rắc.
Lúc trước, vì thể diện của Lâm Kiều Như, anh mới không quét sạch nhà họ Lâm.
Thế nhưng tên Lâm Quốc Kiến này còn không bằng cầm thù, chết cả trăm lần cũng không đáng tiếc “Ha ha ha…”
Đột nhiên, ông Kim phát ra tiếng cười kì dị: “Họ Lâm kia, ông thật độc ác! Tôi đồng ý giao dịch này, ông viết giấy chứng nhận bản thân cho tôi, món nợ 15 tỷ tôi sẽ xoá sạch!”
Lâm Quốc Hoa nghe xong mừng rỡ khôn xiết, lập tức cắn đầu ngón tay dùng máu viết giấy bản thân.
“Tôi Lâm Quốc Kiến, hôm nay sẽ bán con gái Lâm Kiều Như của mình cho ông Kim ở thành phố Nam Vũ để bù khoản nợ 15 tỷ!”
“Giao dịch hoàn thành, tuyệt đối không hối hận!”
Ở vị trí