“Yên? Đây là họ của con hay tên của con?”
Lâm Kiều Như mở to đôi mắt, vô cùng tò mò.
Đối với thân phận của bố mẹ cô, nói không tò mò thì chắc chắn là đang nói dối!
Nhưng mà để cô có được tin tức, thật sự quá khó, chỉ có duy nhất tín vật chính là miếng ngọc bội này!
Mênh mông giữa biển người, muốn tìm được bố mẹ đẻ, không khác gì mò kim đáy.
bể, có lẽ cũng không nên có quá nhiều hy vọng Nhưng mà, Tân Vũ Phong lại im lặng nhìn chằm chẳm vào miếng ngọc bội, trong ánh mắt loé lên tia sáng.
Họ Yên này, vô cùng hiếm thấy!
Mấy năm nay, Tần Vũ Phong đã chiến đấu trong các cuộc chiến từ Đông sang Tây, và cũng đã chứng tộc đã qua nhiều thế kỷ.
Những gia tộc này ở địa phương có thể gọi là bá chủ, một tay che trời, hô mưa gọi gió!
Nhưng mà, nhìn chung toàn bộ nước Hoa Hạ, có tám gia tộc vũng mạnh nhất.
Nhưng cũng không thể dùng “gia tộc” để hình dung, mà là được xưng là tám “gia đình tài phiệt” lớn.
Yên Phiệt!
Một trong tám nhà tài phiệt đầu tiên, được kế thừa hàng nghìn năm, trường tồn cùng đất nước!
Xét về xuất thân, về thực lực, họ không thể so sánh với bảy gia đình tài phiệt còn lại.
Mà thân phận của những người trong ‘Yên Phiệt, cũng vô cùng thần bí, người ngoài căn bản không thể hiểu rõ.
Cho dù Tân Vũ Phong đã trở thành chiến thần, nhưng anh đối với Yên Phiệt vẫn có rất ít hiểu biết Nếu nói…Lâm Kiều Như thật là con cháu của Yên Phiệt nhất định phải có một số bí mật gây sốc về việc bị bỏ rơi hai mươi năm ến rất nhiều gia đình quý trước!
Nhưng mà hiện tại, chỉ bắng một cái họ, cũng không thể đoán mà về quan hệ giữa Lâm Kiều Như và Yên Phiệt.
Có lẽ chỉ là một sự trùng hợp, không có nhiều chứng cứ chứng minh việc này!
“Xem ra…anh cần bỏ thời gian trở về Đế Đô kiểm tra những chuyện đã xảy ra!” Tân Vũ Phong hạ quyết tâm.
Chuyện này cần được tiến hành bí mật, không thể mượn tay người khác, chỉ có thể chính mình đi làm.
Cùng lúc