Thời gian trôi qua từng ngày, khoảng cách đến lễ trao quân hàm càng ngày càng gần.
Các quan chức cấp cao của Đại Ninh, nhiều người nắm rõ thông tin, đã nhận được tin báo và sẵn sàng đi đến Đông Hoa.
Chiến thần Thiên Vũ một lần nữa rời núi!
Đây là một sự kiện chấn động quốc gia, nếu được tận mắt chứng kiến, chắc chắn đây sẽ là vinh quang lớn nhất trong đời.
Mà phía chiến doanh Đông Hoa, công tác chuẩn bị cũng đã được rục rịch từ trước.
Nhiều nhân vật lớn ở Đế Đô sẽ đến Đông Hoa, họ đảm trách nhiệm vụ an ninh, không thể mắc sai lầm.
Ngược lại, chính là “nhân vật chính” Tần Vũ Phong gần đây rất nhàn nhã. Lâm Gia đã sụp đổ và gia đình họ không trở thành những con quỷ nữa!
Lâm Yến Vân cũng bị ông Kim giam cầm, muốn sống không được muốn chết cũng không xong, và cô ta đã phải trả giá cho sự ngu ngốc của mình.
Đột nhiên có một ngày, Dương Bách Xuyên gọi điện thoại tới, giọng nói vô cùng hoảng sợ.
“Chủ tịch, xảy ra chuyện lớn rồi!”
“Sao vậy?” Tần Vũ Phong hỏi lại.
“Vừa rồi, Liên đoàn Tây Hải trong truyền thuyết, gửi tới một thư mời, đề nghị anh tham gia!” Dương Bách Xuyên run rẩy nói. Trong lòng người bình thường, Liên đoàn Tây Hải chính là tổ chức ngầm vô cùng đáng sợ.
Làm nhiều việc ác, hoành hành ngang ngược, bất chấp cho mình quyền quyết định sinh mạng!
Bất cứ ai bị chúng nhắm đến chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp.
“Thời gian, địa điểm!”
Tần Vũ Phong từ từ mở miệng, trong giọng nói không có bất kì sự sợ hãi nào.
Anh đã sớm biết, chỗ dựa của ông Kiều Bát, chính là
Long Chủ của Liên đoàn Tây Hải.
Điều gì nên tới thì cũng sẽ tới thôi!
Mất đi thị trường Đông Hoa màu mỡ, Liên đoàn Tây Hải không thể nào thờ ơ, mà đứng mũi chịu sào, chắc chắn muốn trả thù Tần Vũ Phong! “7 giờ tối nay, khu Diên Ba ở trên Tĩnh Hồ! Chủ tịch, anh có muốn tìm một số cao thủ đến bảo vệ anh không?” Dương Bách Xuyên nhịn không được hỏi.
“Không cần! Trên đời này người có thể làm tôi bị thương, có thể đếm được trên đầu ngón tay! Đến Đường Từ Hải đích thân đến, cũng không làm gì được tôi!”
Trong giọng nói của