Nhà họ Lâm có con riêng từ bao giờ vậy?
Tân Vũ Phong ở rể nhà họ Lâm ba năm, chưa bao giờ nghe qua việc này.
Xem ra là nợ phong lưu của bố vợ khi còn trẻ.
Anh không nghĩ nhiều, trực tiếp đẩy cửa ra, đi vào phòng bao.
Nhìn thấy anh đã đến, ba người nhà họ Lâm lập tức dừng chủ đề đang bàn luận lại.
“Chao ôi. Con rể ngoan của mẹ, cuối cùng con cũng đến rồi”
Mẹ vợ Dương Nguyệt Dung lập tức đến đón anh, khuôn mặt tươi cười, ân cần vô cùng.
Mọi ngày, bà ta đối xử với anh không ra gì, ngày nào cũng mắng anh là đồ bỏ đi, cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ coi trọng anh.
Hôm nay lại quá nhiệt tình, điều này làm cho anh thấy không quen Bố vợ Lâm Quốc Triều cũng bước đến chỉ vào những món ngon trên bàn ăn, hỏi: “Vũ Phong, con còn muốn ăn thêm món nào không để bố gọi phục vụ lấy thêm.”
“Không cần, thế này đủ rồi ạ”
Tân Vũ Phong lắc lắc đầu, trong lòng có chút vui sướng, Xem ra cả nhà cô đã biết sai cho nên mới tổ chức long trọng để xin lỗi mình.
Nửa tiếng sau.
Khi cơm no rượu say, anh nhìn bố mẹ vợ nói: “Bố, mẹ, nếu ăn xong rồi, chúng ta trở về nhà đi”
“Từ từ đã”
Dương Nguyệt Dung đột nhiên nói: “
rể, hôm nay còn có một việc, cần con giúp.”
“Chuyện gì?”
Tân Vũ Phong tò mò hỏi, trong lòng lại sinh ra một chút bất an.
“Hoàng Quân – em trai của Yến Vân, đêm qua lái xe, không cẩn thận tông vào người ta.
Bố mẹ đã để Hoàng Quân trốn đi nhưng hiềm nỗi biển số xe của nó bị chụp lại, phải có người chịu trách nhiệm”
“Ý bố mẹ là gì?” Tân Vũ Phong nhíu mày.
“Cả nhà đã bàn bạc rồi, quyết định để con gánh tội thay nó.” Dương Nguyệt Dung nói.
Nghe thấy thế, tuy trên mặt anh không tỏ thái độ, trong lòng lại bốc lên lửa giận hừng hực.
õi của Lâm Hoàng Quân tông vào người †a, tai sao anh phải gánh tội thay chứ?
Thảo nào hôm nay, nhà họ Lâm lại ân cần như thế, hóa ra muốn anh gánh tội thay con trai họ.
“Con không đồng ý”
Tân Vũ Phong lắc lắc đầu, thái độ rất cứng rằn Thấy anh từ chối, Dương Nguyệt Dung lật mặt ngay lập tức, chỉ vào anh chửi ầm lên: “Tân Vũ Phong, cậu đủ lông đủ cánh rồi nên cãi tôi đúng không?”
“Ba năm nay, cậu ăn bám nhà họ Lâm, nuôi một con chó còn hữu dụng hơn cậu. Mà Lâm Hoàng Quân là hy vọng của cả gia tộ.
chuyện này không bàn cãi nữa, cậu phả Đối mặt với sự chỉ trích của bà ta, anh siết chặt năm tay, trong tìm lạnh băng.
Lúc này, bố vợ Lâm Quốc Triều cũng đi đến, trầm giọng nói: “Con ạ, bố mẹ cũng là bất đắc dĩ thôi, Hoàng Quân chỉ là lái xe trong lúc say, vào đó vài năm là được thả, nhưng con có biết, hôm qua nó tông phải ai không?”
“Là ai?” Tân Vũ Phong hỏi.
“Con trai của tập đoàn Hồng Thị – Hồng Đại Kiệt” Giọng nói của Lâm Quốc Triều có chút run rẩy.
Tân Vũ Phong lại nhăn mày.
Tập đoàn Hồng Thị là tập đoàn hàng đầu của Dương Hải, tài sản tỷ bạc, nhà họ Lâm vốn không thể so bì.
Chủ tịch Hồng Đại Sơn, lại là một nhân vật lẫy lừng trong giới kinh doanh, tác phong.
làm việc rất bá đạo.
Thường thì bất cứ ai đắc tội ông ta cũng đều không có kết cục tốt.
“Haiz.
Lâm Quốc Triều thầm thở dài, tiếp tục.
nói: “Sau khi Hồng Đại Kiệt bị tông, giác mạc bị tổn thương, bây giờ đã thành kẻ mù. Chủ tịch Hồng thông qua biển số xe, đã tra ra nhà họ Lâm rồi, còn nói, phải nghiêm trị hung thủ.
Dùng giác mạc của hung thủ thay cho cậu Hồng”
“Bố chỉ có một đứa con trai này thôi, nó không thể mù được. Chỉ cần con đồng ý gánh tội thay, bố có thể cho con rất nhiều tiền, 2 tỷ, 3 tỷ, có đủ hay không?”
Lâm Quốc Triều kéo cánh tay anh, không ngừng khẩn cầu.
Mà trong tim anh lại càng ngày càng lạnh.
Cậu em vợ gây họa, sao anh phải gánh chịu chứ?
Nhưng trong mắt bố