Tưởng Ngọc Đường vẫn còn đang chìm đắm trong mộng tưởng của mình, thì Cố Bắc Từ nói với khuôn mặt lạnh lùng.
“Anh còn tới làm gì? Lời tôi nói hôm qua không lẽ chưa đủ rõ ràng sao?”
Tưởng Ngọc Đường căn bản bỏ lời nói của Cố Bắc Từ ngoài tai, còn tự cho mình là đúng.
“A Từ, anh đều hiểu, ngày hôm qua lúc ở Hoắc gia em là muốn bảo vệ anh, để lấy được sự tin tưởng của Hoắc Tư Triệt, cho nên mới nói vậy. Em yên tâm, chắc chắn anh sẽ nghĩ ra một kế hoạch hoàn hảo để đưa em đi.”
“Tưởng Ngọc Đường, tôi nhắc lại một lần nữa, tôi đã đính hôn với Hoắc Tư Triệt rồi, anh đừng mơ tưởng nữa, tôi và anh căn bản là không có khả năng! Nếu anh còn làm phiền tôi nữa, đừng trách tôi không khách khí với anh!”
Loading... Cố Bắc Từ nói một mạch xong, mặc kệ Tưởng Ngọc Đường mà lên lầu.
Tưởng Ngọc Đường lúc này mới cảm thấy có gì đó không đúng, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Hứa Vận Nhi.
“Vận Nhi, Cố Bắc Từ đối với anh sao lại lạnh lùng như vậy? Hôm qua chẳng phải em nói cô ta có cảm tình với anh sao?”
Trong điện thoại, Hứa Vận Nhi cau mày ngạc nhiên.
“Lạnh lùng với anh? Em nghe dượng nói, gần đây Cố gia và Hoắc gia có hợp tác. Có lẽ Cố Bắc Từ chỉ giả vờ như vậy để thúc đẩy việc hợp tác giữa hai nhà thôi. Anh yên tâm, em sẽ nghĩ cách, anh có ghi âm cuộc đối thoại vừa rồi của hai người không?”
Nghe Hứa Vận Nhi nói, Tưởng Ngọc Đường mới cảm thấy có chút yên tâm, cười mà trả lời cô ta.
“Em yên tâm, anh đều ghi âm lại hết rồi, có điều đoạn đối thoại này dường như có lợi cho Cố Bắc Từ, em cần nó để làm gì?"
Hứa Vận Nhi cười nhẹ một tiếng, sắc mặt u ám trả lời.
“Đến lúc đấy tự nhiên anh sẽ biết thôi. Yên tâm đi, em sẽ khiến Cố Bắc Từ không thể rời xa anh được!”
Tan học lúc nhá nhem tối, Cố Bắc Từ thu dọn đồ đạc rồi đi về phía cổng trường, từ chiều lúc Tưởng Ngọc