Mặc dù mẹ Hoắc đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng chăm sóc cẩn thẩn, vóc dáng vẫn như xưa.
Bà ta mặc một bộ sườn xám kiểu Trung Hoa màu tím, cả người toát lên vẻ tao nhã cao quý.
Lúc này, vẻ mặt mẹ Hoắc vô cùng tức giận.
Advertisement
Đêm qua Hoắc Vân Thành không về nhà, sáng sớm Hoắc Thiến đã làm bữa sáng đi đưa cho Hoắc Vân Thành, lại trở về với đôi mắt đỏ hoe.
Hoắc Thiến tủi thân nói với mẹ Hoắc, cô ta đi đưa bữa sáng cho Hoắc Vân Thành, lại bị Thư Tình đẩy ngã xuống đất, bữa sáng cũng đổ tung, Thư Tình còn nói rất nhiều lời khó nghe.
Chưa hết, Hoắc Vân Thành còn đỡ một nhát dao cho Thư Tình, bị thương rồi.
Hoắc Thiến thêm mắm dặm muối mách lẻo một trận, mẹ Hoắc liền nổi giận muốn gọi điện thoại cho Hoắc Vân Thành hỏi han tình hình, nhưng bị Hoắc Thiến ngăn lại, "Dì, anh họ không cho con nói với dì, nếu anh ấy biết con lén nói cho dì biết, anh ấy nhất định sẽ tức giận.
Dì yên tâm, vết thương của anh ấy chỉ là vết thương ngoài da, không có gì đáng ngại."
Dừng một chút, Hoắc Thiến lại thêm dầu vào lửa, "Nhưng lần này thật sự rất nguy hiểm, nếu không phải vì cứu cô ta, sao anh họ lại bị thương? Cũng may mà lần này anh họ không bị thương nghiêm trọng, nhưng Thư Tình vẫn còn ở đây, khó đảm bảo lần sau..."
"Con nhỏ nhà quê Thư Tình này đúng là sao chổi! Xem dì đuổi cô ta đi thế nào!" Mẹ Hoắc vốn đã không thích Thư Tình, dưới sự xúi giục của Hoắc Thiến, hai liền cùng nhau đến Hoắc Thị.
Mẹ Hoắc thấy trong phòng họp ngoại trừ Thư Tình còn có tổng tài của thời trang Lady ở Pháp, nhẫn nhịn không làm ầm lên, đè thấp giọng nói, "Thư Tình, cô theo tôi ra đây!"
Thấy