Thư Tình vội vã đi theo: “Anh mời cơm?”
“Nói thừa.” Hoắc Vân Thành cau mày nói.
Thư Tình ngờ vực: “Sao tự nhiên lại tốt như vậy, sao anh lại muốn mời tôi đi ăn?”
Advertisement
Hoắc Vân Thành dừng bước, anh quay đầu lại nhìn cô một cái: “Lẽ nào tôi là loại ông chủ không có nhân tính như thế sao?”
Thư Tình rất muốn trực tiếp trả lời với anh bằng một chữ “đúng”, thế nhưng vừa ngước mắt lên liền đối diện với đôi con ngươi lạnh như băng của Hoắc Vân Thành, vì vậy đành phải nhịn xuống không nói nữa.
Hoắc Vân Thành lái xe đưa Thư Tình tới một nhà hàng cao cấp kiểu Nhật.
Đây là truyenfull.vip, vui lòng đọc ở app truyenfull để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất.
“Hoắc tổng, mời vào.” Quản lý nhà hàng thấy Hoắc Vân Thành đến thì lập tức nhiệt tình tiến lên đón tiếp.
Ở nhà hàng này, Hoắc Vân Thành có một phòng bao riêng.
Có đôi khi tăng ca về muộn thì anh sẽ ghé qua nơi này ăn khuya, thỉnh thoảng cũng sẽ mang khách hàng đến đây.
Nhưng đây là lần đầu tiên anh đưa con gái tới.
Quản lý nhà hàng không khỏi nhìn Thư Tình thêm vài lần, chỉ thấy vóc người cô cao gầy, da dẻ trắng như tuyết, đôi mắt trong sáng thân thiện, mỗi cái nhăn mày mỗi nụ cười mỉm đều khiến người ta động lòng, quả nhiên là mỹ nữ tuyệt thế.
Thấy quản lý nhà hàng nhìn chằm chằm Thư Tình không chớp mắt, mày kiếm Hoắc Vân Thành nhăn chặt, ánh mắt lạnh băng bắn qua, quản lý nhà hàng nhịn không được rùng mình một cái, vội vàng rời ánh mắt.
“Hoắc tổng, mời đi lối này.” Quản lý nhà hàng vô cùng ân cần tự mình dẫn Hoắc Vân Thành và Thư Tình lên lầu.
Cửa thang máy mở ra, Thư Tình đang định đi ra ngoài