Bàn tay thon dài của Hoắc Vân Thành đón lấy menu, không chút nghĩ ngợi gọi ra một chuỗi dài tên món: “thăn bò xào ớt, canh thịt trâu, thịt gà xào cay…”
Thư Tình ngẩn người, đây đều là những món cô thích ăn.
Nếu cô nhớ không nhầm, Hoắc Vân Thành hình như bình thường không ăn cay thì phải? Ít nhất là cô chưa từng thấy anh ăn món cay.
Advertisement
“Anh cũng thích ăn cay à?” Thư Tình nghi hoặc hỏi, “Tay anh đang bị thương, tốt nhất là nên ăn mấy món thanh đạm một chút.”
Hoắc Vân Thành lạnh nhạt mở miệng: “Không thích.”
“Vậy…” Thấy một bàn đều là món cay, Thư Tình có hơi hoang mang.
“Gọi cho em đấy.” Hoắc Vân Thành như cười như không nhíu mày, “Miễn cho có người nói người làm sếp như tôi chèn ép nhân viên.”
Thư Tình: “…”
Tuy rằng đây đều là những món Thư Tình thích, thế nhưng lúc này cô lại ăn không có khẩu vị.
Trong đầu luôn nghĩ tới việc Thẩm Tuấn Ngôn đột ngột trở về.
Chẳng lẽ Giải trí Tinh Thần xảy ra chuyện gì rồi sao?
Không phải đâu.
Nếu như Giải trí Tinh Thần gặp chuyện, cô không thể không biết.
“Xin lỗi, tôi đi toilet một chút.” Thư Tình đứng lên, cũng không hiểu sao đột nhiên cô lại cảm thấy hơi đau bụng.
Hoắc Vân Thành lạnh nhạt ừ một tiếng, hai hàng lông màu cau chặt lại.
Anh luôn cảm thấy Thư Tình là lạ, nhất là cứ hai ba câu cô lại nhắc tới Thẩm Tuấn Ngôn.
Thư Tình mới vừa đi tới cửa phòng vệ sinh, bỗng nhiên thấy một bóng dáng