Thư Tình nằm trên sô pha trằn trọc trở mình, một tháng nay, những chuyện vụn vặt cùng Hoắc Vân Thành vô thức hiện lên trong đầu cô.
Thành thật mà nói, Hoắc Vân Thành quả thực là một người đàn ông rất tốt, như ông nội đã nói, anh có tài năng, ngoại hình, năng lực và địa vị, anh là người đàn ông đứng trên đỉnh của kim tự tháp.
Chỉ là trái tim anh đã được trao cho cô gái tên Đường Đường đó.
Và Thư Tình luôn là một người cầu toàn, đặc biệt là trong tình yêu.
Advertisement
Điều cô muốn là tình yêu trọn vẹn chứ không phải là thế thân của người khác.
Thứ mà Hoắc Vân Thành yêu trong lòng chính là Đường Đường, vậy thì chắc chắn, hai người bọn họ không có khả năng.
Hai người họ đã mất ngủ cả đêm.
Phía đông dần dần lộ ra bụng cá trắng ngần, Thư Tình thức dậy với hai quầng thâm dưới mắt, khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Vân Thành cũng lộ ra vẻ phờ phạc và mệt mỏi.
Hoắc lão gia tử đến mở cửa cho họ với tâm trạng vui vẻ, và điều đập vào mắt ông là bộ dạng mệt mỏi của cả hai người.
Xem ra tối hôm qua...!Cho Hoắc Vân Thành ăn mấy thứ đó cũng không vô dụng.
Hoắc lão gia tử cười xấu xa, "Người trẻ, kiềm chế một chút, chú ý tiết chế."
Thư Tình: “...”
Hoắc lão gia tử đã nghĩ đi đâu vậy chứ?
Khi đến công ty, Thư Tình vẫn đang suy nghĩ về câu chuyện mà Hoắc Vân Thành đã kể về anh và Đường Đường tối hôm qua.
Vì Hoắc Vân Thành có một tình