Nhưng từ sau khi Thư Tình tới, tất cả đều thay đổi!
Trong mắt anh chỉ có mình cô ta! Một đồ nhà quê tới từ nông thôn như cô ta dựa vào đâu mà trở thành vị hôn thê của anh? Dựa vào đâu lại có được tình yêu của anh? Cô ta không xứng, đồ tiện nhân như Thư Tình không xứng!"
Thư Tình nhếch môi, cô thế này cũng được tính là nằm không trúng đạn rồi nhỉ?
Advertisement
Cô chẳng qua cũng chỉ có cái danh vị hôn thê mà thôi.
Cô gái mà Hoắc Vân Thành thích rõ ràng là "Đường Đường" kia...!
Chỉ là không ngờ Hạ Tinh Tinh lại yêu Hoắc Vân Thành sâu đậm tới vậy, chỉ tiếc rằng đã yêu sai người, dùng sai cách.
Cô ta bị sự ganh ghét che mờ đôi mắt, vì Hoắc Vân Thành, vì muốn hãm hại Thư Tình, cô ta không tiếc hi sinh lợi ích của công ty, hủy hoại tiền đồ của mình.
"Hạ Tinh Tinh, tôi cho cô mười phút lập tức rời khỏi Hoắc Thị, sau này tôi không muốn nhìn thấy cô nữa!" - Hoắc Vân Thành chợt đứng dậy, hơi nheo mắt, nhìn xuống Hạ Tinh Tinh đang ngồi dưới đất, sự chán ghét và lạnh lùng xẹt qua đôi mắt anh.
"Không, Vân Thành, anh nghe em nói, em thật sự rất yêu anh...!Cầu xin anh đừng đuổi em đi...!Cầu xin anh..."
Hạ Tinh Tinh còn muốn nói gì đó, Lâm Nham Phong liền nhanh tay nhanh mắt kéo cô ta đi: "Hạ Tinh Tinh, tổng tài không muốn gặp cô, cô vẫn nên đi mau đi!"
Nhìn dáng vẻ khóc lóc thảm thiết của Hạ Tinh Tinh xa dần, mắt Thư Tình chợt lóe lên.
Cô thế này chẳng qua chỉ là dùng gậy ông đập