Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 595


trước sau

Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp. Tìm truyện ngay
**********



Truyện88.net

Anh nợ em một câu yêu thương!


U Quân đột nhiên đến tìm tôi, chuyện này khiến tôi rất bất ngờ, tôi hiện tại đang mang hình dạng và thân phận của Liễu Liệt Vân, chẳng lẽ lần này anh ta cố tình tới để kiểm tra thân phận của tôi sao?


Anh nợ em một câu yêu thương!

Thật là đáng sợ, tôi biết thân phận của tôi hiện tại khiến cho U Quân nghi ngờ, nhưng tôi không ngờ anh ta lại tự mình tìm tới tôi nhanh như vậy, lại còn đường đường chính chính, lấy lí do thị tẩm để tới đây.


Nhìn thấy tôi vẫn luôn đứng ở cổng cung, U Quân cũng không nhìn tôi lấy một cái, nhưng giọng điệu anh ta nói với tôi đã có chút không nhẫn nại, anh ta nói với tôi: “Sao thế? Cô không phải nói tôi không sủng ái cô sao. Bây giờ tôi tới rồi, còn đứng ngây ra đó làm gì?”

Anh nợ em một câu yêu thương!



U Quân nói những lời này, xem như là tôi nghe ra được anh ta đã cố gắng khống chế cảm xúc trong lời nói của mình, nhưng vẫn không thể che giấu được sự thô bạo trong lời nói của anh ta đối với tôi. Lúc này anh ta đã tự mình tới như vậy rồi, tất nhiên tôi cũng không thể đuổi anh ta đi, thế là tôi vội vàng đi tới bên cạnh anh ta, đưa anh ta vào phòng.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Nơi mà tôi đang ở hiện tại cũng chỉ là một cung điện bình thường đến mức không thể binh thường hơn, U Quân đi vào nhìn xung quanh căn phòng của tôi, ánh mắt lạnh như băng, không có chút tình cảm nào, giống như là đang đi thanh tra giám sát vậy, anh ta đi quanh căn phòng một vòng, sau đó anh ta tự mình ngồi xuống cái ghế ở bên cạnh giá hoa, anh ta nhấc chân lên rồi quay đầu nhìn về phía tôi.


Anh nợ em một câu yêu thương!

Tôi nhìn bộ dạng anh ta lúc này, quả thật tôi không biết anh ta đang muốn làm gì, nhưng nhìn thấy anh ta vẫn luôn nhấc chân liên lục nhìn về phía tôi, tôi liền đi đến gần anh ta, hỏi anh ta có phải là muốn bóp chân?


Tôi nói những lời này với U Quân cũng coi như là rất khách sáo rồi, dù gì thì trước đây tôi đối với anh ta, bất kể là lúc nào cũng chưa từng nói với anh ta những lời nói mang tính nô bộc như vậy, chỉ là khi nhìn thấy anh ta nhấc chân, nghĩ đến thái độ thường ngày của anh ta đối với Liễu Liệt Vân, nên tôi thuận miệng hỏi một câu như vậy.

Anh nợ em một câu yêu thương!



Nhưng khi tôi vừa hỏi xong, U Quân bỗng chau mày lại, anh mắt của anh ta nhìn tôi là cũng vô cùng sắc bén như dao, anh ta trực tiếp hỏi tôi với một giọng điệu nghi ngờ, anh ta nói với tôi: “Chẳng lẽ lúc trước khi cô gả cho tôi, không có ai dạy cho cô cách phục vụ chồng mình như thế nào sao?”

Anh nợ em một câu yêu thương!


Còn phải hầu hạ anh ta, lúc đầu khi tôi gả cho anh ta, không nghĩ tới việc hạ độc trong đồ ăn đã coi như là khách khí đối với anh ta rồi.


Anh nợ em một câu yêu thương!

Nhưng dù gì thì tôi cũng còn một chút kí ức trước đây, thời xa xưa khi phụ nữ xuất giá phải học thuộc lòng tam tòng tứ đức, nếu như là tam tòng tứ đức không thuộc, Liễu Liệt Vân tu luyện ngàn năm, ở trong giới thần tiên yêu tinh, một nghìn năm là một vòng luân hồi, lại thêm bọn họ có khả năng trường thọ, các đời các thế hệ thay đổi rất chậm, vậy nên có rất nhiều tập tục, tất cả đều làm theo phong tục truyền thống cổ đại.


Trước kia Liễu Liệt Vân và U Quân có sống chung với nhau một thời gian, vậy nên lúc này tôi cũng không dám nói gì nhiều, vậy nên tôi tìm một lý do nói với U Quân: “Ngô đế anh chưa từng sủng ái em, nhiều năm trôi qua như vậy, em rất sợ sẽ tuột mất cơ hội từ anh, sợ bị anh trách phạt, trong lòng em cảm thấy rất hoảng sợ, đầu óc của Liệt Vân không thể sánh được với Ngô đế, mong Ngô đế sau này có ý chỉ gì thì hãy trực tiếp nói với Liệt Vân, Liệt Vân nhất định…”

Anh nợ em một câu yêu thương!



“Mau đi lấy nước rửa chân cho tôi.”

Anh nợ em một câu yêu thương!


Lời tôi chưa kịp nói xong, U Quân không chút nể tình mà chen ngang nói một câu.


Anh nợ em một câu yêu thương!

Bên ngoài cửa còn có rất nhiều cung nữ, anh ta không gọi người khác lấy nước rửa chân mà lại gọi tôi, đây rõ ràng là đến làm khó tôi, nếu như không phải bây giờ tôi đang trong thân phận của Liễu Liệt Vân, tôi xem anh ta có dám nói như vậy với tôi không?


Đương nhiên nói như vậy có chút hơi quá đáng, nhưng U Quân tuyệt đối sẽ không dùng những lời lẽ kiểu ra lệnh như vậy đối với tôi, bây giờ tôi cũng không muốn tranh cãi với anh ta, tôi chỉ đơn giản đồng ý yêu cầu của anh ta, sau đó liền quay người, định đi ra phía ngoài cửa.

Anh nợ em một câu yêu thương!



Nhưng lúc tôi vừa bước đến cửa, đột nhiên U Quân gọi lại tôi, bảo tôi đứng lại.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Buổi tối nay, nếu như không phải là U Quân đến thì bây giờ tôi đang nằm trên giường nghỉ ngơi rồi, có chuyện gì nghi ngờ không thể chờ đến ban ngày rồi nói được sao? Nhất định phải là buổi tối nay sao?


Anh nợ em một câu yêu thương!

Cho dù bây giờ trong lòng tôi rất không vui, nhưng tôi vẫn phải nghe theo mệnh lệnh của U Quân, thế là tôi lại quay người, hỏi anh có dặn dò gì thêm.


Lúc này xem như là U Quân nhìn thẳng trực tiếp vào tôi, mái tóc đen dài rũ xuống bên cạnh khuôn mặt tuấn tú của anh ta, trên đầu chỉ đơn giản buộc một chiếc cột tóc Bích Ngọc Liên, hoa U Lan ở trên giá hoa bên cạnh anh ta đua nở tỏa hương thơm nhẹ nhàng man mác, nếu như anh ta không nói gì mà cứ nhìn như vậy, thì quả thật nhìn giống như một vị thần linh bay ra từ trong bức tranh.

Anh nợ em một câu yêu thương!



“Không cần đi nữa, qua đây giúp tôi cởi đồ, thị tẩm cho tôi.”

Anh nợ em một câu yêu thương!


Tôi thà đi lấy nước rửa chân cho anh ta.


Anh nợ em một câu yêu thương!

Mặc dù hiện tại tôi đang mang trên mình thân phận của Liễu Liệt Vân, và cho dù là có xảy ra mối quan hệ gì với U Quân, U Quân cũng sẽ không thể phát hiện ra, nhưng vấn đề là tôi không muốn xảy ra chuyện gì với U Quân, mỗi lần anh ta muốn tôi, đều khiến tôi tự trách mình rất lâu, khiến tôi càng thêm hận không thể sớm rời khỏi anh ta, vĩnh viễn không bao giờ muốn gặp lại con người này nữa.


Hôm nay U Quân tự mình đến tìm tôi, tất nhiên tôi biết là mình sẽ không thể trốn tránh được, nhưng cho dù trốn không được thì tôi cũng phải trốn, sau khi U Quân nói xong, tôi lập tức quỳ xuống trước mặt U Quân, nói với U Quân rằng: “Đêm nay trong người Liệt Vân cảm thấy không khỏe,
Liệt Vân là một con xà tinh ở phàm trần tu luyện thành thân hình một cô gái, vì thế thân thể này tất nhiên cũng sẽ có một số hạn chế như một người phàm trần. Và ngày nay em tới tháng nên sợ rằng không thể phục vụ được cho Ngô đế rồi, mong Ngô đế lượng thứ. Đợi khi Liệt Vân khỏe hẳn, nhất định sẽ phục vụ thật tốt cho anh.”

Anh nợ em một câu yêu thương!



Người phụ nữ này đến kỳ kinh nguyệt, nếu làm chuyện này không những rất có hại cho phụ nữ, mà đàn ông cũng sẽ cảm thấy không vui, U Quân này không thể không biết được những chuyện này.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Nhìn thấy tôi thoái thác, U Quân khẽ nhếch mép lạnh lùng cười một cái với tôi: “Đến tháng sao? Vậy thì miệng của cô dùng để làm gì cơ chứ?”


Anh nợ em một câu yêu thương!

Khi U Quân nói ra những lời này xong, trong lòng tôi thầm mắng anh ta một câu biến thái, chưa bao giờ từng thấy một người đàn ông nào nói ra những lời này với phụ nữ một cách bình thường hiển nhiên như vậy, đúng là thứ cặn bã, không biết tại sao Liễu Liệt Vân lại có thể thích anh ta được, chẳng lẽ là do anh ta đẹp trai thôi sao?


Cho dù là trước đây tôi có từ rơi vào tình huống chủ động phải xảy ra mối quan hệ với U Quân, tôi cũng chưa từng dùng cách này để lấy lòng anh ta, càng không nói tới bây giờ nghĩ tới việc phải làm chuyện đó với anh ta tôi càng cảm thấy phản cảm. Cho dù tôi có nhẫn nhịn được sự bất mãn rất lớn trong lòng, nhưng tôi vẫn nói với U Quân: “Liệt Vân làm chuyện đó không được tốt lắm, sợ rằng Ngô đế không hài lòng thì sẽ ảnh hưởng tới cơ hội lần tới Ngô đế đến tìm Liệt Vân. Hiện tại Hi Hoàng đang mang trong mình đứa con của Ngô đế, lúc này phụ nữ rất cần có người ở bên cạnh, em và Hi Hoàng tình như chị em, mong Ngô đế lúc này nên quan tâm ở bên Hi Hoàng nhiều hơn, đừng làm tổn thương cô ấy.”

Anh nợ em một câu yêu thương!



Tôi nói với vẻ thành khẩn, tìm mọi cách từ chối U Quân, còn U Quân dường như đang đợi khi tôi nói ra những lời này, anh ta cười lạnh lùng, sau đó nắm lấy vai của tôi kéo lại, đẩy tôi ngã xuống cạnh giường, anh ta ngồi ở mép giường, để tôi quỳ trước người anh ta, anh ta tiếp tục lạnh lùng nói với tôi: “Cô không phải rất yêu tôi, yêu đến mức chết đi sống lại sao? Nói cái gì tới Hi Hoàng chứ, cô không can tâm tình nguyện sao, có phải căn bản là cô không yêu tôi đúng không? Hay là nói, cô vốn dĩ không phải là Liễu Liệt Vân? Dù gì thì trước đây cô cũng thường xuyên quyến rũ tôi như vậy, chỉ là tôi chưa từng cho cô toại nguyện, hôm nay lại trở nên xa lạ dè dặt như vậy, cô khiến tôi không thể không nghĩ rằng tình cảm của cô đối với tôi tất cả đều là giả nhân giả nghĩa.”

Anh nợ em một câu yêu thương!


Lời này của U Quân, ngạo mạn và vô cùng khiêu khích, dường như tôi không làm theo những gì anh ta nói thì anh ta sẽ khẳng định thân phận này của tôi là giả, hoặc là không yêu anh ta, mặc dù trong lời nói này của anh ta có hai giả thiết, nhưng trong lòng anh ta chỉ có duy nhất một đáp án, nếu như tôi từ chối, tuyệt đối không phải bởi vì tôi không yêu anh ta, mà bởi vì tôi căn bản không phải là Liễu Liệt Vân.


Anh nợ em một câu yêu thương!

Tôi không ngờ tôi lại thua cuộc sớm như vậy, không ngờ rằng U Quân lại dùng thủ đoạn hạ đẳng như vậy để vạch trần thân phận của tôi, nếu như bây giờ tôi bị vạch trần toàn bộ thân phận thật, thì sợ rằng cả đời này, sẽ không bao giờ có thể thoát khỏi được lòng bàn tay của U Quân! Không, không chỉ có tôi, còn có Lạc Thần, Long Nhi và tất cả những người có quan hệ với tôi, tất cả đều sẽ không thể thoát khỏi tội chết.


Nếu như U Quân đã muốn vạch trần thân phận của tôi, vậy thì tôi sẽ không để anh ta toại nguyện, vậy thì dứt khoát khiến nó thảm hại triệt để, cùng lắm thì đến lúc đó, tôi cùng tên đàn ông bẩn thỉu thấp kém này cùng nhau chết.

Anh nợ em một câu yêu thương!



“Nếu như Ngô đế đã muốn như vậy, vậy thì Liệt Vân sẽ không suy nghĩ nhiều nữa, đêm nay nhất định sẽ khiến Ngô đế hài lòng.”

Anh nợ em một câu yêu thương!


Khi tôi nói ra những lời này, tôi vừa động đậy cơ thể, úp mặt về phía U Quân, và vươn tay cởi ra từng lớp áo hoàng bào được thêu hoa văn mây trời vô cùng tinh tế của anh ta, miệng bắt đầu nói những lời linh tinh hồ đồ với U Quân.


Anh nợ em một câu yêu thương!

Tôi làm theo những lời mà U Quân nói, nhưng sắc mặt của U Quân lại càng lúc càng khó coi, càng lúc càng thất vọng khi tôi sắp làm theo những gì mà anh ta muốn, U Quân bỗng nhấc chân đạp một cái lên người tôi, giống như là làm một chuyện gì đó không thể nhìn mặt người khác. Anh ta từ bên cạnh giường đứng dậy, khuôn mặt anh ta không can tâm, nhưng lại rất tức giận, anh ta quay đầu mắng tôi một câu nhục nhã, mắng tôi là đồ không biết xấu hổ, giống như là tôi đang làm nhục anh ta, hoặc là anh ta đang nghĩ tôi không xứng đáng làm chuyện này cho anh ta. Khuôn mặt anh ta nhìn tôi mang theo sự kì thị căm ghét, giống như không bao giờ muốn gặp lại tôi vậy, sau đó anh ta ra lệnh cho tôi: “Đêm nay cô cứ nói với người khác rằng tôi ở cung của cô nghỉ ngơi, không được phép nói với bất cứ ai chuyện xảy ra tối nay.’’


Nói xong, anh ta liền biến thân đi mất.

Anh nợ em một câu yêu thương!



Bạn đang đọc Hoài Thai Mãng Xà tại Hang Truyện

Anh nợ em một câu yêu thương!


Like page, báo lỗi chương, đề xuất truyện ở đây

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện