Editor: Vương Chiêu MeoHai người cười cười nói nói một phen, tâm tình Tử Vi tốt lên một chút, cuối cùng quyết định dẫn mấy cung nữ đi dạo Ngự Hoa Viên.Tới Ngự Hoa Viên, các nàng gặp phải một vài phi tần, đều vấn an, thỉnh an nhau.
Lúc này, Tử Vi mới phát giác, trước kia khi còn ở Sấu Phương trai, nếu đi đến Ngự Hoa viên mà đụng phải các phi tần thì các nàng ấy đều tránh thật xa, giống như người của Sấu Phương trai đều là tai họa không bằng.
Hóa ra, khi mình với Tiểu Yến Tử ở bên nhau, chỉ sợ là trò cười trong mắt mấy người này.Một lát sau, nàng lại gặp Hoàng hậu trong vườn.
Hoàng hậu miễn lễ cho hai người, còn dặn dò phải chăm sóc Thái hậu cho tốt, cũng không khó xử các nàng, rồi không nhanh không chậm rời đi.Tử Vi nhìn theo bóng dáng Hoàng hậu, dường như đã hiểu vì sao trước kia Hoàng hậu lại có thái độ ác liệt với mình và Tiểu Yến Tử như thế, lại dường như không rõ ràng cho lắm.
Nàng hốt hoảng, trước đây mình đã làm ra những chuyện ngu ngốc gì rồi? Mình đã bỏ lỡ bao nhiêu chân tướng đây?Hai người từ từ đi dạo, trò chuyện một vài chuyện thú vị trong sách.
Cung nữ bên người Tình Nhi và Kim Tỏa ngẫu nhiên sẽ nói mấy lời chọc cho hai vị cách cách vui vẻ.Không khí hài hòa này chẳng diễn ra được bao lâu, Tử Vi liền nghe thấy một tiếng gọi mang theo phẫn nộ.- Tử Vi!Tiểu Yến Tử nhìn thấy Tử Vi nói nói cười cười với cái vị Tình cách cách kia, nhìn qua có vẻ tâm tình rất tốt, căn bản là không có chút lo lắng nào cho mình những ngày qua có phải chịu khổ hay không, thật là quá làm người ta thất vọng rồi.- Tiểu Yến Tử!Tử Vi nhìn thấy Tiểu Yến Tử đã được tự do đi lại thì vô cùng vui mừng thay người tỷ muội này, nhưng mà vui thì vui, nàng vẫn nhớ kỹ những lễ nghi đã học, liền nở nụ cười tiêu chuẩn:- Tiểu Yến Tử, tỷ đã được tự do rồi, thật sự là quá tốt!- Ngươi không cần ra vẻ cao hứng trước mặt ta! Ta nhìn lầm ngươi rồi, giờ ngươi đã là hồng nhân trước mặt Thái hậu, ta không thể trêu vào, đừng có nói cái gì mà nhìn thấy ta thật cao hứng, quá là ghê tởm!Tiểu Yến Tử tức giận chỉ vào Tử Vi mà chỉ trích.Tử Vi nghe vậy thì sắc mặt trắng nhợt, ngơ ngẩn.Tiểu Yến Tử cảm thấy, mình nói như vậy, nhất định Tử Vi sẽ nhận lỗi với mình, cầu xin mình tha thứ.
Mình mới không chịu tha thứ cho Tử Vi đâu, tuyệt đối không.Tử Vi chậm rãi lấy lại tinh thần, trên mặt vẫn tươi cười:- Hoàn Châu cách cách tới Ngự Hoa viên ngắm hoa sao? Nếu tỷ không muốn nhìn thấy ta, vậy ta sẽ không quấy rầy tỷ nữa.
Ta đi đây!- Ngươi….Tiểu Yến Tử nghe thấy Tử Vi nói những lời như vậy thì tức giận đến không cả nói được hoàn chỉnh:- Ngươi…..
ngươi lại….Tử Vi nhìn Tiểu Yến Tử, vẫy vẫy khăn, chuẩn bị cùng Tình Nhi rời đi.
Kết quả, tay nàng bị một lực mạnh mẽ túm chặt, đau đến làm nàng chảy cả nước mắt.- Ngươi không được đi, mau nói rõ ràng cho ta.Tuy võ công của Tiểu Yến Tử không gọi là cao, nhưng tốt xấu gì cũng là người biết võ, một cái túm tay này không hề nhẹ.
Nàng ta cũng mặc kệ Tử Vi bị đau đến trắng bệch cả mặt, chỉ tức giận mà hỏi:- Ngươi gọi ta là cái gì? Hoàn Châu cách cách? Khi nào thì ngươi đã trở thành dạng này