Editor: Vương Chiêu MeoPhúc Nhĩ Khang thấy tình hình không tốt thì lên tiếng giải vây:- Hoàng thượng…..- Ngươi câm miệng cho trẫm!Càn Long nhớ tới người trước mắt có khả năng là cùng Lệnh phi tính kế mình, sắc mặt càng không tốt.- Ngươi làm thị vệ đại nội mà lại thường xuyên đi loạn trong cung, thậm chí còn từng nói những lời vô lễ với Thái hậu.
Trẫm niệm tình a mã ngươi, chỉ coi như không nghe thấy.
Bây giờ, ngươi với Ngũ a ca ở bên nhau cả ngày, mà lại làm cho Ngũ a ca biến thành thế này thì ngươi cũng phải chịu trách nhiệm.
Từ hôm nay trở đi, ngươi tạm thời cách chức, ở nhà mà suy nghĩ cho tốt đi!Làm hoàng đế, ai cũng có một thói quen, là giận chó đánh mèo.
Phúc Nhĩ Khang ngươi không phải là huynh đệ tình thâm với Ngũ a ca sao? Như vậy, trẫm sẽ làm cho ngươi hiểu rõ, huyết mạch hoàng tộc sao có thể làm huynh đệ với một bao y nô tài như ngươi?Thanh âm Phúc Nhĩ Khang run rẩy:- Thần… lĩnh chỉ! Tạ ơn Hoàng thượng!Hành động này của Hoàng thượng đã chặt đứt con đường phát triển về sau của hắn.
Hoàng thượng chỉ nói là tạm thời cách chức ở nhà suy ngẫm, lại không nói trong thời gian bao lâu.
Nếu Hoàng thượng vẫn không triệu kiến mình, thì mình vĩnh viễn không có khả năng tiến về phía trước.
Không, không, mình còn có Tử Vi! Chỉ cần Tử Vi gả cho mình, mình sẽ còn có cơ hội, nhất định sẽ có cơ hội.Phúc Nhĩ Khang rũ đầu, che đi sự tàn khốc trong mắt.
Nếu không phải là Tiểu Yến Tử đi gây chuyện thì sao mình lại không thể gặp Tử Vi, sao mình lại bị Ngũ a ca làm cho liên lụy, cuối cùng còn bị Hoàng thượng xử phạt? Đúng là đồ xui xẻo mà!- Hoàng a mã, đây rõ ràng là con sai, người mắng Vĩnh Kỳ với Nhĩ Khang làm cái gì? Người muốn xử phạt thì xử phạt con đây này.Tiểu Yến Tử đứng phắt lên.- Tiểu Yến Tử con làm sẽ không để người khác phải chịu liên lụy.Kinh Ương đỡ tay cung nữ đứng ở một bên xem kịch từ nãy, thấy bộ dáng hiên ngang bất khuất của Tiểu Yến Tử, cảm thấy xem kịch cũng đủ rồi, liền lên tiếng:- Đều đang làm cái gì đấy? Ai gia vừa mới niệm Phật có một lát mà đã thấy nha đầu Kim Tỏa đỡ Tử Vi khóc đến rối tinh rối mù.
Gương mặt Tử Vi trắng đến độ làm cho ai gia nhìn thấy mà đau lòng.
Đi đến đây lại nghe thấy Hoàn Châu cách cách lớn tiếng ầm ĩ, đây là giống cái gì?- Nhi thần thỉnh an Hoàng ngạch nương!Càn Long thấy Thái hậu tới, liền triệt hạ khuôn mặt lửa giận, cười nịnh thỉnh an Kinh Ương.
Mọi người đều vội vàng thỉnh an Thái hậu, chỉ duy nhất Hoàn Châu cách cách quật cường, cực kỳ cá tính vẫn đứng đực ra đấy.Càn Long thỉnh an xong, thấy Tiểu Yến Tử làm bộ dạng này, lửa trong lòng lập tức xông lên, không thể kìm chế nổi:- Tiểu Yến Tử, ngươi mau quỳ xuống cho trẫm!Tiếng gầm giận dữ này làm cho toàn bộ Ngự Hoa viên đều nghe thấy.Khóe miệng Kinh Ương run rẩy.
Con trai tiện nghi này, sao ngươi lại có công lực rít gào dã man vậy? Liếc sang Tiểu Yến Tử bị kinh sợ mà quỳ xuống, cô nghĩ thầm, Tiểu Yến Tử này vốn thích bắt nạt kẻ yếu, bộ dạng trông cũng chẳng ra gì, thật không biết tròng mắt Vĩnh Kỳ có tật gì mà lại coi trọng nàng ta?- Người tới, lôi Hoàn Châu cách cách xuống đánh hai mươi đại bản!Càn Long không muốn để Thái hậu biết Tiểu Yến Tử nói gì, để tránh cho Thái hậu tức điên lên,