Editor: Vương Chiêu MeoKinh Ương cảm thấy nhất định là đại thần xuyên không không thích cô rồi, nếu không sao có thể để cô đến đâu đều gặp phải NC.
Nhìn thiếu nữ đang quỳ trên mặt đất, cô rất là đau đầu mà nghĩ, xem ra, nếu không thu phục được nhóm NC thì cô đừng hòng sống yên.
Xuyên thành Thái hậu đã là bi kịch rồi, không có lý nào mỗi ngày cô đều “ngẫu nhiên gặp phải” NC chứ?Ngay lúc này, ở một góc Ngự Hoa viên, không khí lâm vào tĩnh mịch.
Mọi người đều nín thở chờ người phụ nữ có địa vị tối cao Đại Thanh lên tiếng.- Quế ma ma, Dung ma ma, các ngươi đều đứng lên đi.Kinh Ương nhìn thấy hai người họ chật vật, xoay người nói với thái giám phía sau:- Quế ma ma đã hầu hạ bên người ai gia vài chục năm rồi, Dung ma ma cũng là lão nhân bên người Hoàng hậu.
Các ngươi lập tức tuyên thái y.
Không có lý nào ai gia lại để những lão nhân trả giá vài chục năm vì hoàng gia chúng ta, nay lại bị cái loại người không biết gọi là cái gì này làm cho bị thương.Lời này đã nói trắng ra địa vị của hai vị ma ma, đồng thời cũng cho thấy, Hoàn Châu cách cách ở trong cung này căn bản không tính là cái loại người gì.Hoàng hậu vốn đang lo lắng cho Dung ma ma, nghe thấy Thái hậu ra lệnh, mới dám đánh giá Dung ma ma, lo lắng mà hỏi:- Dung ma ma, ngươi có bị thương không?Trong thâm cung này, không có nhiều người đối xử thật lòng với nàng, suy nghĩ cho nàng.
Nếu không có Dung ma ma, có khi ngay cả một người đối xử tốt với Hoàng hậu cũng chẳng có.- Tiểu Yến Tử, muội đừng náo loạn nữa!Sau núi giả truyền đến tiếng kêu la của một vài người.
Lan Hinh và Tình Nhi đứng sau lưng Kinh Ương nhìn nhau kinh ngạc.
Tuy Ngũ a ca với Tiểu Yến Tử đã có hôn ước, nhưng thường thường dính lấy nhau như thế này thì thật sự khó mà chấp nhận được.Vĩnh Kỳ, Nhĩ Khang chạy qua núi giả:- Tiểu ….Nhìn thấy đoàn người trước mắt, Vĩnh Kỳ lập tức cứng người, quỳ gối:- Vĩnh Kỳ thỉnh an Lão Phật gia, thỉnh an Hoàng ngạch nương.- Thần thỉnh an Lão Phật gia, thỉnh an Hoàng hậu nương nương, các vị cách cách.Nhĩ Khang thấy tình hình trước mắt, trong lòng thầm kêu không tốt, thấp thỏm bất an chờ Lão Phật gia lên tiếng.Kinh Ương nhìn thấy Tử Vi đi ở cuối cùng cũng thỉnh an với mình, vừa quỳ gối vừa phát run.
Ánh mắt cô dừng trên người Tử Vi, thở dài:- Tử Vi, ngươi thật là làm cho ai gia quá thất vọng rồi.
Ta cho rằng ngươi là một nữ tử tri thư đạt lý, kết quả hôm nay ngươi lại cùng Hoàn Châu cách cách gây chuyện như vậy.
Ngươi cũng biết, Quế ma ma với Dung ma ma đủ tuổi để làm bà của các ngươi, mà các ngươi lại không có tôn trọng cơ bản nhất đối với người già hay sao?Sắc mặt Tử Vi trắng bệch như tờ giấy.
Nhớ tới ánh mắt hiền từ mà Lão Phật gia dành cho mình ngày hôm qua, lại nghĩ đến lời Lão Phật gia vừa nói, nàng cảm thấy cực kỳ áy náy.
Đúng vậy, Dung ma ma và Quế ma ma lớn tuổi như thế, lại bị hành hạ một trận như vậy, không biết có xảy