Lịch Trình Sinh lập tức tỏ thái độ nói:
- Trương chủ nhiệm, vậy cứ theo như lời anh nói để xử lý. Tôi không có ý kiến!
Mặt Vương Hướng Đông mặt lộ vẻ vui mừng. Nếu hai vị lãnh đạo khoa đã lên tiếng, như vậy hắn sẽ trở về l suy nghĩ kỹ một chút, xem ngày mai nên hỏi như thế nào về vấn đề này, để có thể lột được mặt nạ của Triệu Trường Phong trước mặt Trương chủ nhiệm và Lịch bí thư!
Trong lòng Vương Hướng Đông có một loại dự cảm mãnh liệt, Triệu Trường Phong nhất định sẽ ngã, nhất định sẽ thối. Hắn chẳng qua chỉ là một sinh viên thích ba hoa khoác lác mà thôi, làm sao sẽ có thể là thân thích của lãnh đạo lớn được chứ!
Triệu Trường Phong, ngày mai tôi nhất định sẽ lột mặt nạ của cậu!
* * * * * * * * * *
Tám rưỡi sáng, Triệu Trường Phong tới văn phòng Lịch Trình Sinh. Hắn đẩy cửa đi vào, đã thấy chủ nhiệm Trương Bảo Tài, bí thư Lịch Trình Sinh cùng với chủ quản phụ đạo viên Vương Hướng Đông đều ở bên trong.
Trận thế thật lớn! Trong lòng Triệu Trường Phong thậm cười, miệng vẫn lễ phép chào hỏi:
- Chào Trương chủ nhiệm, chào Lịch bí thư, chảo Vương đạo viên!
Vương Hướng Đông thấy Triệu Trường Phong tiến vào, trên người liền chẳng hiểu tại sao đột nhiên cảm thấy nóng lên, hận không thể lập tức nhảy ra gặng hỏi Triệu Trường Phong cả trăm lần về vấn đề này, xé toạc lớp mặt nạ của Triệu Trường Phong.
Lịch Trình Sinh mỉm cười gật đầu với Triệu Trường Phong, nhưng vẫn không hề nói gì.
Trương Bảo Tài bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Lịch Trình Sinh một cái, sau đó hắn ta chỉ vào chiếc ghế trước mặt, rồi nói với Triệu Trường Phong:
- Trường Phong, mời ngồi!
Triệu Trường Phong ngồi xuống.
- Trường Phong, ngày hôm qua Vương lão sư tới tìm tôi, nói trường học đang có một lời đồn đại về cậu. Không biết cậu có nghe nói qua hay không?
Triệu Trường Phong nhìn Trương Bảo Tài tỏ vẻ hồ đồ:
- Trương chủ nhiệm, tin đồn gì vậy? Vì sao em lại không hề hay biết gì?
Vương Hướng Đông sôi mắt, phẫn nộ trừng mắt với Triệu Trường Phong. Tiểu tử cậu không cần phải giả vờ hồ đồ nữa được không? Ngày hôm qua Liễu Bân còn trực tiếp chất vấn cậu! Hiện tại cậu còn dám nói chưa từng nghe nói về điều đó?
Nhưng Vương Hướng Đông không dám lên tiếng. Hiện tại Trương chủ nhiệm đang hỏi, hắn tùy tiện ngắt lời nhất định sẽ lưu lại ấn tượng không tốt trong cảm nhận của Trương chủ nhiệm. Vẫn chờ một chút, đến khi Trương chủ nhiệm bảo hắn nói chuyện hắn mới chất vấn Triệu Trường Phong thì tốt hơn!
- Ha hả, Trường Phong cậu thật sự rất bình tĩnh!
Trương Bảo Tài mỉm cười.
- Nghe Vương lão sư nói trong trường đang bàn luận xôn xao, không ngờ câu lại không hề hay biết.
Triệu Trường Phong đành phải buông tay, tỏ ra vô tội lắc đầu:
- Trương chủ nhiệm, tôi quả thật không biết.
Rốt cuộc, Vương Hướng Đông không nhịn được, hắn nhảy dựng lên, chỉ vào Triệu Trường Phong nói:
- Triệu Trường Phong, cậu còn giả vờ cái gì nữa hả? Tối qua, tôi và cậu ở chỗ cũ, chẳng phải Liễu Bân không nói cho cậu biết sao?
Triệu Trường Phong lắc đầu, thở dài một hơi, có chút tiếc hận nhìn Vương Hướng Đông:
- Vương đạo viên, ban đầu tôi còn muốn giấu diếm hộ thầy. Nếu thầy muốn nói ra, tôi cũng không có cách nào khác!
Lịch Trình Sinh vốn hơi dựa vào ghế, nghe nói đến đó đột nhiên đứng phắt dậy. Hắn có vẻ hứng thú nhìn Triệu Trường Phong và Vương Hướng Đông. Chẳng lẽ trong đó còn có ẩn tình gì sao? Ngay cả Vương Hướng Đông cũng bị dính líu vào sao?
Vương Hướng Đông thẹn quá hóa giận quát:
- Triệu Trường Phong, cậu ít ở trong này nói hươu nói vượn thôi. Bản thân cậu đi bán máu, đâu có liên quan gì đến tôi?
Trương Bảo Tài khẽ cau mày. Vương Hướng Đông cũng quá thất thố rồi? Có cần lớn tiếng như vậy không? Ngay cả màng tai đều bị giọng nói của hắn làm chấn động tới mức bị đâu.
Trương Bảo Tài đang muốn mở miệng nói gì, ngoài cửa lại vang lên mấy tiếng gõ cửa. Ngay lập tức, cửa văn phòng bị đẩy ra. Một cô gái xinh đẹp xuất hiện ở cửa phòng. Trên người cô có mang một cái túi đựng máy ảnh. Phía trên có in bốn chữ