Tim cô cứ đập liên hồi từ nãy đến giờ, không khí lúc nãy có phần quái dị
Cô cứ nằm yên không cử động, còn chủ tịch vẫn ôm lấy cô
Không gian dường như ngừng trôi
Cô cũng không biết nên diễn tả cảm giác lúc này, chỉ thấy trong lòng có gì đó nhen nhóm
Lãnh Phong nhìn cô, ánh mắt nhu tình như nước
Hắn bây giờ không thể kìm nén bản thân được nữa
Hắn yêu người con gái này, chỉ muốn ôm hôn âu yếm, che chở cô đến suốt đời
Cùng cô sống bên nhau, sinh con đẻ cái là nguyện vọng duy nhất của hắn
Lãnh Phong nhìn cô, say đắm nhìn cô rồi dần dần không điểu khiển được liền cúi đầu
Chủ tịch đang làm gì vậy, gương mặt càng lúc càng gần.
Cô chớp mắt liên tục, môi thì mím lại với nhau, gần như nín thở
Môi cả 2 người chỉ cách nhau 1cm
Ting ting ting~
Điện thoại vang lên!
Tiếng chuông này là của Lãnh Phong, hắn mất hứng đứng dậy cắn răng nghiến lợi nhìn vào màn hình rồi bấm nút gọi
Chết tiệt, súyt chút nữa thì đã có thể !
Vậy mà bị tên khốn nào quấy rối
Nhân lúc hắn ngồi dậy nghe điện thoại, cô liền bật dậy như lò xo, bung cái chăn đang quấn trên người, ngại ngùng lấy tay chải tóc
Lúc nãy cô không những không đẩy chủ tịch ra mà còn có cảm giác hưởng thụ !
Hoan Hoan ơi, mày điên rồi!!!
Ngài ấy là chủ của mày, là người có quyền thế ở thành phố này
Sao mày có thể có cái tư tưởng đó chứ?
Cũng may là chưa phát sinh vấn đè gì, nếu không thì sau này sao có thể nhìn mặt chủ tịch
Ngài ấy có lẽ là bị cuống theo tình huống này thôi, làm gì có khả năng sẽ thích mày chứ
Hãy tỉnh táo lại đi!!!
Cô thấy ngài chủ tịch đáng kính ra ngoài ban công nói chuyện điện thoại, còn nói gì đó, hình như là tiếng Hàn
Có lẽ là đang bàn việc làm ăn ở nước ngoài rồi
Hoan Hoan lặng lẽ đi vào phòng tắm, tìm cái áo thun và quần jean cố gắng thay thật nhanh
Khi cô thay xong thì Lãnh Phong cũng cúp điện thoại
Em định đi đâu sao? hắn tựa nửa người vào ban công, chân bắt chéo, tay lướt con iphone X điệu bộ trông cứ như nam thần từ tiểu thuyết bước ra
Cô lại ngẩng người vài giây, định thần liền nói
À, tôi định đi ra ngoài mua vài thứ
Lãnh Phong đút điện thoại vào túi quần, tay xoa xoa cằm
Ôi mẹ ơi, chủ tịch soái quá đi mất, cứ tiếp tục như vậy thì tim cô chịu không nỗi mất
Thời tiết lạnh như vậy ăn lẩu là hợp lý nhất, em thấy có đúng không?
Cô không tin vào những gì tai nghe đó, chủ