Tối đó tại nhà hàng Nhật, Lâm Doãn có đặt 1 phòng riêng để cô và Hoan Hoan có thể thoải mái nói chuyện
Phong cách Nhật Bản rất ưu nhã, khiến người ta tịnh tâm
Đây cũng là 1 trong những lý do cô rất thích nhà hàng phong cách Nhật
Đã vài tháng rồi không gặp, Hoan Hoan có vẻ đã dạng dĩ, không còn nhút nhát như xưa
Em uống rượu chứ?
Cô cầm menu, bàn tay thon dài rà soát
Lâu lắm rồi không uống sake
Hoan Hoan lắc đầu
Tửu lượng em không tốt, cho em trà là được
Lâm Doãn đưa tay lên cằm đăm chiêu suy nghĩ rồi quay sang nói với phục vụ
Hmmm...!vậy cũng được, như thường lệ và thêm ấm trà nóng
Cô đến đây khá thường xuyên, lần nào đến cũng gọi đúng những món tươi sống
Mãi thành quen
Món ăn được dọn lên, Lâm Doãn mới thư thả nhìn Hoan Hoan
Nói đi, em có gì muốn hỏi đúng không?
Hoan Hoan trầm tư 1 khoảng thời gian không nhỏ
Thật lòng mà nói, cô cũng không biết câu mà cô sắp nói có khiến mình và Doãn tỷ trở nên xa cách hay không
Nhưng cô vì chuyện này mà cứ mãi trằn trọc không yên
Đánh liều vậy!!!
Lúc trước, khi phỏng vấn chị có bảo rằng chủ tịch từ trước đến nay ...!ở Đức, nhưng ...
Lâm Doãn đưa ly sake lên miệng còn chưa kịp uống đã bị câu hỏi khó của Hoan Hoan làm đứng hình như pho tượng
Vẻ mặt Hoan Hoan như đang nói
Mong rằng cô không có liên quan, mong rằng cô bị Lãnh Phong lừa
Lâm Doãn cắn môi, đặt ly rượu xuống bàn ánh mắt không hề nghi ngại nhìn thẳng vào Hoan Hoan
Em biết rồi?
Quả nhiên Doãn tỷ từ trước đã biết Lãnh Phong là ai, ngay cả việc hắn từng ở đâu, làm gì
Chỉ vì nghĩ hắn ở Đức từ nhỏ nên nút thắt trong lòng cô mới được hoá giải
Lúc đầu khi nghe thấy giọng hắn cô đã bán tín bán nghi, vì câu nói của Lâm Doãn nên cô mới tin rằng hắn không phải Lãnh Phong
Lâm Doãn nâng ly rượu uống cạn
Cô muốn nuốt trôi sự sợ hãi, sử dụng men rượu để can đảm đối diện sự thật
Lúc đầu, chị cũng không hiểu lý do vì sao chủ tịch lại muốn lừa em.
Hơn nữa, phải làm mọi cách để giải vây cho ngài ấy là tính chất công việc, chị không thể làm trái.
Có lẽ em đang mắng chị vì tiền mà lừa gạt em, chị cũng không phủ