***
Tinh hạch Không gian dị năng.
Được tiểu thuyết hun đúc nên Hoàn Lam Anh cũng phần nào biết được cái năng lực thần kì này. Nhưng biết thì có biết mà hiểu lại không nhiều, tỷ như tác dụng và năng lượng vận hành của nó.
Hệ Thống giải thích rằng không gian dị năng của cô sẽ tăng theo bội số nếu lên cấp. Khởi đầu sáu mét vuông, khi tăng lên một cấp sẽ trở thành ba mươi sáu mét vuông, và cứ thế nhân lên.
Lam Anh hơi lo lắng hỏi:" Tại sao lại đưa dị năng không gian cho tôi?"
Hệ Thống giải thích:《Ký chủ không cần phải lo lắng điều gì. Dị Năng đó vốn là của ký chủ. HOÀN THIÊN Hệ Thống chỉ kích phát sớm hơn dự kiến mà thôi》.
Hệ Thống hỏi cô đã tin mạt thế sắp đến chưa.
Lam Anh nghĩ là mình tin.
Hệ Thống gào thét:
《Vậy ký chủ còn không mau chuẩn bị vật tư》!!?
Không chuẩn bị đồ ăn, tận thế đến thì cạp đất mà sống à. Ký chủ còn nghi ngờ Hệ Thống nó cái gì nữa chứ? Dị năng không gian là bằng chứng rành rành rồi còn gì.
Âm vang điện tử của Hệ Thống cứ làm đầu óc Lam Anh ong ong, cô giơ hai tay biểu thị đồng ý: "Tao hiểu rồi! Làm ơn tốp tốp cái volume nhỏ lại đi." Đau đầu quá.
Hệ Thống thật sự im lại.
_______Muốn mua đồ thì phải có tiền.
Mà sắp đầu tháng ba, cách ly xã hội vẫn còn. Muốn có tiền thì làm gì?
Lam Anh lựa chọn việc bán hàng online. Việc này cô không lo lắng quá nhiều. Bởi vì đã có dì út cậu út bên nhà ngoại làm hậu thuẫn, mỗi tháng họ đều cung cấp một mớ sản phẩm này nọ để cho cô sử dụng hoặc bán lấy tiền. Lam Anh cảm thấy mũi ê ẩm. Bên nội ghét bỏ cha mẹ khiến cô ỷ lại bên ngoại rất nhiều. Nhưng bên ấy rất xa, đi học càng tốn thời gian và tốn kém đủ thứ, nếu không vì tiết kiệm thì cô sớm đã cuốn gói qua bên nhà ngoại sống rồi. Dì mặc dù đã có hai đứa con, nhưng độ quan tâm chăm sóc chị em cô vẫn không hề giảm. Cậu út còn nói sẽ chờ cô tốt nghiệp cấp ba lên thành phố sẽ giúp đỡ việc học và việc làm cho cô...
Nghĩ đến đây, Lam Anh lại lo lắng. Dì và cậu đều ở thành phố H, liệu họ có ổn không? Dù sao đã gần một tháng rồi cô vẫn chưa liên lạc được với trên đó.
Lòng Lam Anh nóng như lửa đốt.
Nhưng giờ lo thì cô vẫn không có cách nào cho ổn thỏa. Cô chỉ có thể tạm thời nghe theo Hệ Thống mà chuẩn bị tiền, mua vật tư cho đến tháng 5.
____________
_____
Tháng 5 quả thật đến rất nhanh.
Số ca nhiễm bệnh do S.v2 đã có xu hướng giảm từ tháng 3.
X Việt đã phát lệnh cho học sinh sinh viên đến trường, tất nhiên phải thông báo về cách phòng tránh việc lây nhiễm dịch bệnh. Nhưng tin tức từ thành phố H vẫn bị phong bế.
Ngày 1/5 sẽ bắt đầu đi học lại.
Lam Anh hiện tại đang "nhìn" Hệ Thống bằng ánh mắt không mấy tin tưởng...
Hệ Thống:《...》
《Mạt thế thật sự sẽ ập đến vào ngày 10/5. Ký chủ nhất định phải tin》!
______Trong vòng 2 tháng,
Lam Anh đã chuyển vật tư vào đầy cả không gian. Chủ yếu là gạo, đồ ăn, đồ hộp, quần áo... với rất nhiều nhu yếu phẩm khác, tất cả đều chất chật kín không gian 6 mét vuông ấy.
Nhưng bỏ vào thì nhiều mà lấy ra thì ít. Hơn nữa mỗi lần lấy ra thì Lam Anh sẽ có cảm giác chóng mặt, đầu óc nặng trịch, nhiều lần loạng choạng suýt ngã rạp.
Rốt cuộc, đống vật tư đó cô cứ chất yên ở đấy. Không cần thiết thì cô sẽ không lấy ra nữa. Mỗi lần vận dụng không gian quá tốn tinh thần của cô. Thể chất đã hư nhược, Lam Anh cũng không muốn tinh thần của bản thân lại hay bị hao tổn như vậy.
Hệ Thống: 《Nhưng mỗi lần như vậy tinh thần ký chủ sẽ được nâng cao. Ký chủ có cảm thấy vậy không?》
Lam Anh nghe Hệ Thống giải thích vậy,