Tô Phi Sắc vừa rồi vẫn còn liều mạng giãy giụa lại đột nhiên bất động, cứ như vậy lẳng lặng chìm vào trong nước, giống như đã chết.
Mà người phía sau nàng nhẹ nhàng nhíu mày, buông tay ra, muốn tiến lên xem thử nàng có phải thật sự đã chết hay không.
Đúng lúc này, Tô Phi Sắc vẫn không nhúc nhích đột nhiên từ trong nước nhảy lên, vươn tay muốn chọc thủng hai mắt người đó.
Người nọ trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, nhanh chóng lùi về sau, lúc này mới tránh thoát được công kích của Tô Phi Sắc.
Được tạm thời an toàn, Tô Phi Sắc vội vàng há miệng thở dốc, cảm giác lồng ngực bị ép căng giảm dần, lúc này mới ngẩng đầu muốn nhìn thử xem đến tột cùng là kẻ nào muốn giết nàng.
Vừa ngẩng đầu lên, Tô Phi Sắc không khỏi ngây ngẩn cả người.
"Là ngươi? Ngươi vì sao lại muốn giết ta?" Nàng đã nghĩ sát thủ sẽ có thể là rất nhiều người, lại không nghĩ rằng người này sẽ lại là Ngọc Tuyền Cơ.
Không đúng, Ngọc Tuyền Cơ nếu như muốn giết nàng, có thể trực tiếp phái thủ hạ đi, việc gì phải tự mình động thủ.
Nàng thật là càng ngày càng đoán không ra tên Ngọc Tuyền Cơ này.
"Nếu ngươi tự muốn tìm chết, vậy Bổn Đốc liền hảo tâm tiễn ngươi một đoạn đường." Ngọc Tuyền Cơ ngữ khí bình đạm, ánh mắt lại khói mù sắc bén.
"Ngươi là đang trách biểu hiện vừa rồi của ta? Dù có là thế đi chăng nữa, ngươi cũng không cần ấn ta vào trong nước thế chứ, nếu như không phải ta giả chết phản kích, hiện tại chỉ sợ ta đã thành một oan hồn phiêu dạt ở Lưu Nghiễn Trì rồi." Tô Phi Sắc phẫn nộ quát.
Nàng biết bảo hổ lột da nguy hiểm, nhưng Ngọc Toàn Cơ này âm tình bất định, lúc thì cứu nàng lúc thì giết nàng, tính tình cũng quá nguy hiểm.
"Nếu vừa rồi không phải là Bổn Đốc, mà đổi lại là một sát thủ khác thì sao?" Ngọc Tuyền Cơ liếc Tô Phi Sắc một cái, tựa hồ đang đợi câu trả lời của nàng.
Tô Phi Sắc bỗng nhiên chấn động, nếu vừa rồi không phải là Ngọc Tuyền Cơ, mà đổi thành một sát thủ khác, có phải nàng đã sớm chết rồi hay không?
Là nàng quá sơ sót, cho rằng với thân phận mới này sẽ không ai nhận ra, nên cứ thế thả lỏng cảnh giác.
Nói như vậy, Ngọc Tuyền Cơ là đang dùng cách này để nhắc nhở nàng, mà hắn bảo nàng tới Lưu Nghiễn Trì cũng không phải nhất thời hứng khởi, mà là cố tình an bài sao?
Tâm tư của nam nhân này đến cùng là có bao nhiêu kín đáo chứ.
"Bổn Đốc không biết vì sao ngươi hận, cũng không muốn biết, nhưng ngươi nếu còn muốn báo thù liền đem cái ánh mắt căm thù ấy thu liễm thật tốt cho Bổn Đốc, đừng có làm hoa đán không muốn lại muốn diễn trò hề, nhớ kỹ, chỉ có cường giả mới có thể sống sót, nếu còn có lần sau, Bổn Đốc sẽ trực tiếp tiễn ngươi xuống địa ngục." Ngọc Tuyền Cơ lạnh lùng ném xuống một câu, ngay cả đầu cũng không ngoảnh lại cứ thế rời đi.
Muốn báo thù thì hãy đem ánh mắt thù hận thu liễm cho tốt, chỉ có cường giả mới có thể sống sót.
Tô Phi Sắc hít sâu một hơi, hung hăng quăng cho bản thân hai cái tát.
Lấy hoàn cảnh bây giờ của nàng căn bản không có khả năng báo thù, nàng cần phải tỉnh táo, phải thật sự tỉnh táo.
Quần áo toàn thân Tô Phi Sắc đều ướt sũng, quay trở lại trường đua ngựa, lại không ai thấy nghi ngờ, tất cả mọi người đều cho rằng là do nàng đã đắc tội Ngọc Tuyền Cơ nên bị Ngọc Tuyền Cơ sửa trị.
"Cửu Thiên Tuế, giày của ngài thần nữ đã rửa sạch." Tô Phi Sắc cung kính quỳ xuống trước mặt Ngọc Tuyền Cơ, hai tay dâng giày lên.
Lúc này trong mắt nàng không hề có thù hận, chỉ còn lại sự bình thản.
Ngọc Tuyền Cơ vừa lòng nhướng mày, tay nhẹ nhàng nâng lên, lập tức có thái giám tiến lên nhận lấy giày từ tay Tô Phi Sắc.
"Tam tiểu thư thật là không cẩn thận, giặt một chiếc giày mà thôi, sao lại để cho cả người đều ướt rồi, người không biết còn tưởng rằng Bổn Đốc ở Lưu Nghiễn Trì khi dễ ngươi đấy, người đâu, lấy một bộ kỵ trang tới đây." Ngọc Tuyền Cơ nhàn nhạt một câu, liền tìm được cho Tô Phi Sắc một cái cớ hợp lý để thay y phục.
Rất nhanh, thái giám liền mang tới một bộ kỵ trang màu đỏ, Tô Phi Sắc nhận lấy: "Tạ Cửu Thiên Tuế."
Ngọc Tuyền Cơ nhẹ nhàng xua tay, ý bảo nàng có thể lui ra thay quần áo.
Đổi xong trang phục Tô Phi Sắc lại lần nữa xuất hiện, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Chỉ thấy nàng một thân đỏ rực, áo ngắn kỵ trang, trên cổ áo cùng tay áo được thêu phi ưng lưu vân bằng tơ vàng, thắt lưng dùng tơ hồng buộc lại, dưới chân đi một đôi ủng ngắn cùng màu, mái tóc cũng được búi gọn gàng bằng phát quan mạ vàng, trên giữa phát quan được nạm