"Đã xảy ra chuyện gì?" Tô Phi Sắc hơi nhíu mày, Tô Tĩnh Nhu ở trong chính Hiền Nhu cung của mình thì có thể xảy ra chuyện gì được? Nàng ta không hại người đã là tốt lắm rồi.
"Tối hôm qua xảy ra chuyện như vậy, trong lòng Quý Phi nương nương vẫn luôn cảm thấy rất áy náy, cho rằng là do ngài ấy không quản lý tốt Hiền Nhu cung, lăn qua lộn lại mãi không ngủ được, nên mới đứng dậy đi lại một chút.
Ai ngờ bệnh đau đầu lại tái phát nên lâm vào hôn mê, bây giờ mới tỉnh, ngài ấy nói rằng nhất định phải thấy Tam tiểu thư, muốn giáp mặt xin lỗi Tam tiểu thư.
" Cung nhân nói liền một hơi.
Trong lòng Tô Phi Sắc lập tức nổi lên nghi ngờ, nếu như bảo rằng Tô Tĩnh Nhu vì chuyện tối hôm qua mà không ngủ được thì nàng tin, nhưng nếu như bảo Tô Tĩnh Nhu vì áy náy mà bệnh tái phát!
Tô Tĩnh Nhu có bệnh đau đầu lúc nào, sao ngay cả nàng cũng không biết?
Ánh mắt nàng lạnh lùng đảo qua mặt cung nhân, chỉ thấy trên trán hắn phủ đầy mồ hôi lạnh, hiển nhiên là vô cùng vội vàng tới đây: "Bệnh đau đầu của Đại tỷ tái phát, ngươi không đi tìm thái y mà lại tới tìm ta làm gì?"
Cung nhân ngẩn người, vội vàng nói tiếp: "Đã phái người đi tìm thái y, phu nhân và các vị tiểu thư cũng đều đã phái người đi mời rồi ạ, nô tài là đặc biệt đến mời Tam tiểu thư.
"
"Vậy sao? Nhưng không phải vừa rồi ngươi mới nói Đại tỷ chỉ muốn nhìn thấy ta thôi sao?" Tô Phi Sắc cố ý hỏi vòng vo cung nhân, mục đích là để xác định suy nghĩ trong lòng.
Xem ra bệnh đau đầu của Tô Tĩnh Nhu tái phát chỉ là giả, nàng ta muốn đối phó với mình mới là thật.
"Này! ! " Cung nhân nghẹn lời, gấp đến độ toát mồ hôi.
"Được rồi, ta đi theo ngươi.
" Tô Phi Sắc tiện tay choàng thêm y phục.
Biết rõ phía trước có quỷ, nàng cũng phải đến xem thử, nếu không Tô Tĩnh Nhu nhất định sẽ lấy chuyện này làm cớ, nói rằng nàng lạnh nhạt vô tâm, ngay cả tỷ tỷ phát bệnh cũng mặc kệ.
Nghe thấy lời này, cung nhân lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng đi trước dẫn đường.
Tang Tử muốn đi theo nhưng lại bị Tô Phi Sắc ngăn lại.
Nếu như Tô Tĩnh Nhu đã sắp đặt sẵn, vậy chắc chắn nàng ta sẽ mong nàng chỉ đi một mình.
Cung nhân bước đi rất nhanh, chưa tới một lúc đã ra khỏi Hiền Nhu cung, Tô Phi Sắc quan sát con đường mà bọn họ đi, dường như bỗng nhớ ra gì đó, hai mắt liền nheo lại.
Nếu như nàng nhớ không lầm, đây chính là đường dẫn tới lãnh cung, chỗ đó hẻo lánh không người, cho dù có người kêu to cũng sẽ bị coi là phi tần bị nhốt ở lãnh cung đang nổi điên, chắc chắn sẽ không có ai để ý đến, quả thực là một nơi rất thích hợp để xuống tay.
Cũng không biết lần này Tô Tĩnh Nhu lại muốn dùng thủ đoạn gì để đối phó với nàng.
"Vị công công này, chúng ta còn phải đi bao lâu nữa mới đến?" Tô Phi Sắc sợ hãi nhìn quanh bốn phía: "Sao ta lại có cảm giác chúng ta càng đi càng vắng người vậy?"
Cung nhân cười lạnh một tiếng khinh thường, chỉ về phía trước: "Không xa, Tam tiểu thư đừng sốt ruột.
"
Phải sốt ruột chứ, sao lại không sốt ruột được, nàng phải xem thử Tô Tĩnh Nhu có thể bày ra được trò gì mới đây.
"Chính là chỗ này, Tam tiểu thư mau vào đi.
" Cung nhân vừa dứt lời, lập tức một tay đẩy mạnh Tô Phi Sắc vào trong phòng.
Chưa đợi Tô Phi Sắc phản ứng, đã nghe thấy cửa rầm một tiếng đóng lại, nàng vươn tay đập thử vài cái, quả nhiên như nàng dự đoán, cửa đã bị khoá từ bên ngoài rồi.
Mặc dù biết rằng gọi cũng sẽ chẳng có ai tới, nhưng nàng vẫn giả vờ kêu lên hai tiếng, tránh làm cho cung nhân nghi ngờ.
Nghe được tiếng nàng gọi to, lúc bấy giờ cung nhân mới vui vẻ trở về lĩnh thưởng.
Nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa xa dần, Tô Phi Sắc cong môi cười, hai mắt nhìn khắp xung quanh, bắt đầu quan sát căn phòng này.
Chỉ thấy gian phòng này vô cùng bình thường, ngoài trừ một vài đồ dùng trong nhà cần thiết ra cũng không thấy có gì không ổn hết, nàng thử lắng tai nghe ngóng một chút, cũng không thấy trong phòng có ai cả, này! !
Tô Tĩnh Nhu mời nàng tới đây nhất định không đơn giản như vậy, nhưng trong phòng này lại không thấy có mối nguy hại nào.
Đúng lúc này, tầm mắt Tô Phi Sắc bỗng quét tới một chiếc lư hương ở trong góc, lư hương nhỏ bé tinh xảo, cũng không có gì đặc biệt, chỉ là bên trên nó có một làn khói nhẹ lượn lờ, nhưng nàng lại không ngửi thấy có một mùi hương gì trong phòng cả.
Trong