"Úi úi, mau, mau đuổi theo, nhất định phải bắt bằng được nàng ta.
" Lưu mama thấy Tô Phi Sắc bỏ chạy, trong lòng không khỏi cả kinh.
Nếu để nàng chạy ra ngoài phủ Thừa tướng, bà ta biết làm sao ăn nói với phu nhân bây giờ?
Có điều bà ta căn bản không cần lo lắng, bởi vì Tô Phi Sắc cũng không có ý định rời khỏi phủ Thừa tướng.
Không những thế, nàng còn muốn ngoan ngoãn đi gặp phu nhân nữa kìa.
Ở ngoài sảnh, phu nhân Lý thị một bộ dáng giả dạng hiền thê lương mẫu đang ngồi trên ghế chủ vị.
Phụ thân của Lý thị đã từng phò tá tiên đế, mà vị trí Thừa tướng của Tô Đức Ngôn cũng do ông ta một tay đề bạt, cho nên địa vị của Lý thị ở phủ Thừa tướng quả thực là không thể khinh thường.
Tô Phi Sắc khi còn là Hoàng Hậu đã từng gặp qua Lý thị vài lần trên cung yến.
Khi đó cảm thấy Lý thị đoan trang hiền huệ, còn đem phủ Thừa tướng từ trên xuống dưới lo liệu vô cùng ổn thỏa.
Nhưng hôm nay dung nhập với ký ức của thân thể này mới biết được, Lý thị tuy rằng thanh danh bên ngoài như vậy, nhưng thực ra chỉ là bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa mà thôi.
Mặt ngoài thì tỏ vẻ hòa ái, đối xử với con cái luôn luôn bình đẳng, nhưng thực chất lại là một nữ nhân vô cùng thủ đoạn, mà thân thể này trước khi chết thậm chí còn hoài nghi mẫu thân của nàng không phải khó sinh mà chết, mà là bị Lý thị hại chết.
Tô Phi Sắc gào khóc vọt vào sảnh ngoài, vừa thấy Lý thị đã quỳ sụp xuống: "Đại nương cứu mạng!"
Lý thị vốn dĩ muốn chờ Tô Phi Sắc tới đây sẽ hảo hảo giáo huấn nàng một trận, không nghĩ tới lại gặp phải tình cảnh như vậy, không khỏi sửng sốt, sau đó nhanh chóng bày ra biểu tình quan tâm: "Làm sao thế này? Đường đường là Tam tiểu thư phủ Thừa tướng sao lại thành cái dạng này?"
"Đại nương, Phi Sắc thân mình không thoải mái, không dám tới quấy rầy ngài, sợ ngài lo lắng, không nghĩ tới Lưu mama bà ấy! ! bà ấy! ! " Tô Phi Sắc dập đầu xuống khóc nức nở.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Lý thị lập tức trở nên có chút khó coi.
Cái gọi là thân thể không thoải mái, còn không phải là do bị đánh đến mức đầu bị thương sao, mà sở dĩ Tô Phi Sắc bị đánh đến mức choáng váng hôn mê, đầu sỏ gây nên lại chính là tiểu nữ nhi bảo bối của bà ta, Tô Tĩnh Điềm.
Đây vốn cũng chỉ là đùa giỡn giữa tiểu hài tử với nhau mà thôi, bà ta hoàn toàn có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, dù sao người bị khi dễ cũng không phải nữ nhi của bà ta.
Nhưng hôm nay Tô Phi Sắc lại đụng chạm đến chuyện này, mà bà ta lại có hiền danh bên ngoài, nếu xử lý không tốt! !
Nghĩ đến đây, Lý thị không khỏi nhíu mày, căm tức nhìn Lưu mama hỏi: "Chuyện gì đây?"
"Chuyện! ! Chuyện này! ! " Lưu mama có chút luống cuống.
Rõ ràng chính Tô Phi Sắc là kẻ khiêu khích, bà ta thật không ngờ nàng lại sẽ ác nhân cáo trạng trước.
Bây giờ Tô Phi Sắc một thân chật vật, bà ta ngược lại còn dẫn vài hạ nhân hung thần ác sát đuổi theo, thế này thật là nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
Tô Phi Sắc rũ đầu, bên khóe môi chợt lóe qua một nụ cười khinh thường: "Đại nương, con biết con mệnh tiện, không phải do ngài sinh ra, nhưng con tốt xấu gì cũng là con gái ruột thịt của cha, là Tam tiểu thư phủ Thừa tướng, nhưng bây giờ lại bị hạ nhân khi dễ thành như vậy, nếu việc này truyền ra ngoài, thanh danh của con chỉ là chuyện nhỏ, chỉ sợ thanh danh của ngài và phủ Thừa tướng cũng sẽ ô uế mất, thế thì con đây dù có chết bao nhiêu lần cũng đáng!"
Lý thị cả người cứng đờ, hiền danh của bà ta chính là luôn công bằng, đối xử với con cái đều bình đẳng như nhau.
Cũng bởi điều này, Hoàng Thượng còn từng khen bà ta ở trên cung yến, bây giờ sao có thể để cho Tô Phi Sắc làm hỏng hiền danh này được.
Bà ta liền vội vàng đứng dậy đỡ Tô Phi Sắc lên kéo vào trong ngực, ôn nhu nói: "Con đây là nói cái gì vậy, tuy rằng con không phải do ta sinh ra, nhưng cũng là ta nhìn lớn lên, ta đã sớm coi con như con cái ruột thịt mà đối đãi rồi, sao có thể để con bị hạ nhân khi dễ chứ? Chuyện hôm nay là Lưu mama sai, người đâu, kéo Lưu mama xuống xử theo gia pháp.
"
"Phu nhân, phu nhân! ! " Lưu mama hoảng sợ muốn xin tha, lại không biết mở miệng ra sao.
Bà ta theo Lý thị nhiều năm như vậy, dĩ nhiên biết rõ cách thức xử