Hoán Vũ không hài lòng với nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước của Vân Ca.
Anh tiến lại gần hơn một chút, một tay đỡ lấy gáy cô, tay còn lại ôm vòng qua người cô kéo sát lại gần mình.
Anh cúi người thấp xuống cọ cọ mũi mình vào mũi cô khẽ thầm thì:“Tối hôm qua hăng hái cỡ nào thì hôm nay lại nhát gan cỡ đó hả?”Vân Ca bị anh trêu chọc, dùng tay đánh vào ngực anh:“Tối qua là do em bị thuốc điều khiển.”“Ô! Vậy bây giờ thử xem không có thuốc thì cảm giác như thế nào nhé?”Vừa nói xong, Hoán Vũ liền đặt môi mình vào môi cô hôn thắm thiết.
Mặc cho Vân Ca cố chống cự, anh vẫn mạnh mẽ dùng lưỡi mình tách hàm răng của cô để tiến vào sâu bên trong.Vân Ca hốt hoảng, ú ớ trong họng không nghe rõ tiếng, tay vẫn đập đập vào ngực anh.
Hoán Vũ thấy bàn tay cô không ngoan ngoãn liền dùng sức bẻ ngược lên đỉnh đầu, cố định lại bằng tay mình.Vân Ca không còn cách nào khác, cô dùng răng của mình tấn công môi anh, làm trên đó xuất hiện một vết thương nhỏ.
Hoán Vũ bị đau, anh hơi buông lỏng một chút, Vân Ca được đà thoát khỏi sự trói buộc liền dùng sức đẩy anh ra.“Anh…tối hôm qua anh hành em cả đêm còn chưa đủ sao?” Cô giận dỗi nóiHoán Vũ sờ vào vết thương trên môi mình, thấy có một ít máu rỉ ra, anh nói:“Không nghĩ vợ anh lại đanh đá đến mức dám làm hại chồng mình ngay trên giường ngủ.”Vân Ca tỏ ra vô tội, chớp chớp mắt nói:“Nếu em không làm vậy chắc là lại bị anh ăn thịt đến chết đi sống lại rồi.”“Tối qua là ai đã van xin anh hả? Anh đã nói nên ngừng lại đi ngủ, là ai cứ cố tình ngồi lên người anh làm những động tác kích thích cậu em của anh hả?”Vân Ca bị anh nói đến đỏ cả tai.
Cô tung chăn chạy vào phòng tắm, đóng cửa cái rầm.Hoán Vũ nhìn theo bật cười, anh bước lại gần gõ cửa không buông tha cho cô:“Chạy nhanh như vậy xem ra em đã khỏe rồi.
Tối nay chúng ta tiếp tục nhé!”Vân Ca ở bên trong khóc không ra nước mắt, nói như van xin:“Chồng à, ngày mai em phải về Đinh Loan để thu âm tiếp.
Tối nay chồng tha cho vợ đi mà.”Hoán Vũ giả vờ không nghe thấy nửa sau, anh đáp:“Em mau ra ăn trưa đi, rồi chúng ta về Đinh Loan luôn.”Nghe vậy Vân Ca liền mở cửa ra, ngạc nhiên nhìn anh hỏi:“Chúng ta?”“Đúng vậy, anh và em.
Chẳng lẽ em muốn vợ chồng mới cưới lại tách ra ở riêng sao?”Vân Ca gật đầu, rồi lại lắc đầu quầy quậy nói:“Không, ý em không phải như vậy.
Nhưng em nghĩ căn hộ bên Lucifer của anh chắc là rộng hơn chứ.
Với lại ở đó gần công ty của anh hơn mà.”“Ừ.
Nhưng Lucifer không có phòng thu âm cho em.
Cho nên trước khi Hoán Vân Ca Vũ được sửa chữa xong thì anh sẽ ở bên Đinh Loan cùng em.”Vân Ca gật gật đầu, rồi cô bá cổ Hoán Vũ, hôn lên má anh một cái:“Chồng em đúng là tuyệt nhất! Lúc nào cũng chỉ nghĩ cho em.”Hoán Vũ bật cười, nhìn cô cưng chiều:“Em biết vậy là được rồi.
Mau tắm rửa vệ sinh đi rồi ra ăn cơm.
Cơm anh đưa lên sẵn đó rồi.
Anh phải vào thư phòng làm việc chút.”“Dạ, chồng.” Vân Ca nói xong cười hì hì rồi lại chui vào phòng tắm.Buổi chiều, hai người về căn hộ tầng cao nhất của khu chung cư cao cấp Đinh Loan.
Không biết Hoán Vũ đã sắp xếp đồ từ bao giờ mà khi mở cửa ra, Vân Ca đã thấy một cái va li màu bạc to đùng để ở phòng khách.Hoán Vũ không hề xa lạ với chỗ ở mới, anh thong thả đẩy va li của mình đi vào phòng ngủ chính, mở va li ra, sắp xếp quần áo của mình vào tủ quần áo của Vân Ca.
Vân Ca cũng lẽo đẽo theo sau, đề nghị cùng giúp anh sắp xếp.Quần áo của Vân Ca không phải là ít, nhưng tủ quần áo cũng khá rộng nên cũng còn có thể chứa đồ của Hoán Vũ.
Hai người họ cùng nhau sắp xếp một lúc cũng hoàn thành xong.Ngay lúc này điện thoại của Hoán Vũ cũng vang lên, đồng thời điện thoại của Vân Ca đặt ở ngoài phòng khách cũng có cuộc gọi.Vân Ca chạy ra ngoài nghe máy.
Là của Nan Hi.“Ở công ty có chuyện gì à?” Vân Ca bắt máy lên liền hỏi.“Chuyện lớn rồi chị.
Tập đoàn Hà Đăng và công ty Đinh Tuyết vừa họp báo tố cáo tập đoàn Hoán Vân và Lâm Kiều chèn ép bọn họ.”Ở trong phòng ngủ, Hoán Vũ cũng nghe được tin tương tự từ trợ lý Thương Hào.Anh bước ra phòng khách, nhìn về phía Vân Ca.Vân Ca cũng đồng thời nhìn vào mắt Hoán Vũ.Bốn mắt nhìn nhau, không hẹn mà cả hai cùng mỉm cười.
Nụ cười vừa đắc chí vừa gian xảo.Đồng thời cùng mở miệng nói với đầu dây bên kia:“Tôi biết rồi.”“Chị biết rồi.”Rồi cùng một động tác, họ cúp máy gần như cùng một lúc.Vân Ca bước đến gần Hoán Vũ, giọng nũng nịu như đứa trẻ hỏi:“Ông xã, hậu quả